Chương trước
Chương sau
Sở Hoan hơi trầm ngâm:

- Ta đã nhìn thấy đỉnh lều lớn của doanh địa đó, ban đầu còn tưởng rằng là lều lớn của Trác Nhan tộc trưởng, sau mới biết là lều trướng của quan Trung chế. Khỉ La, Quan Trung chế này cũng chỉ là một chức quan? Làm sao còn uy phong hơn cả Tộc trưởng vậy?

Khỉ La đáp:

- Trung chế quan là do Tây Lương Vương phái tới làm quan viên địa phương. Đại văn học các bộ tộc đều có chế quan, Hoàng Kim bộ tộc có đại chế quan, Bạch Ngân bộ tộc là Trung chế quan, Thanh Đồng bộ tộc còn lại là Tiểu chế quan. – Lại hạ giọng – Chế quan các bộ lạc tất cả đều là người bộ tộc Ma Ha, cho tới nay chỉ có người bộ tộc Hoàng Kim mới có thể đảm nhiệm chức chế quan. Chế quan có thể tham dự quản lý sự vụ của bộ tộc, rất nhiều sự vụ, nhất định phải có chế quan mới có thể quyết định, chuyện trong bộ tộc cũng đều là do chế quan bẩm báo với Thanh La Thành.

- Ngay cả tộc trưởng cũng không thể quản thúc sao?

- Tộc trưởng uy vọng cao, nhưng chế quan quyền thế lớn, tuy nhiên, nếu chế quan muốn ở lại bộ tộc lâu dài cũng không dám đắc tội với tộc trưởng. – Khỉ La hạ giọng – Thực ra chế quan chính là tai mắt của Vương thành dùng để giám thị các bộ tộc, bộ tộc nào muốn tập trung chỉ cần hơn ba trăm người đều cần bẩm báo với chế quan, nếu chế quan không cho phép thì không thể cử hành. Từ xưa đến nay chế quan cũng ở chung một doanh địa với tộc trưởng, tuy nói là để bất cứ lúc nào cũng có thể thương lượng sự vụ với tộc trưởng, nhưng thực ra, theo ta thấy, chính là không xem tộc trưởng vào đâu.

Sở Hoan vuốt vuốt cằm, hình như đã hiểu ra cái gì đó, lại hỏi lại chủ đề trước:

- Vì sao ngươi một mình đi tới Tần quốc tìm ca ca ngươi? Chẳng lẽ ngươi không biết đại sa mạc hiểm trở vạn phần? Lệnh tôn… Ồ, chính là Na Sử tộc trưởng, sao có thể yên tâm cho ngươi đi một mình?

- Phụ thân cũng không biết ta đi tìm ca ca. – Khỉ La ảm đạm, hai tay nắm chặt thành quả đấm – Ta đi tìm ca ca là không muốn nhìn ca ca bị người khác khi nhục, còn muốn bán mạng cho người ta!

Sở Hoan khó hiểu:

- Sao lại nói vậy?

Khỉ La cắn môi, trong ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ, cúi đầu, nhất thời không nói được gì, Sở Hoan vội hỏi:

- Nếu không tiện nói cũng không cần nói.

Khỉ La chăm chú nhìn Sở Hoan:

- Hoan Ca, ngươi là ân nhân cứu mạng của Khỉ La ta, ta sẽ không giấu ngươi. – Lại cắn răng:

- Lần này ca ca xuất chinh trở về vốn là muốn thành hôn, nhưng hiện giờ thì không thể.

- Vì sao?

- Vị hôn thê của ca ca đã tự sát. – ánh mắt Khỉ La tràn ngập lửa giận – Nàng bị người ta hại chết.

- Tự sát? Bị người ta hại chết? – Sở Hoan hơi hồ đồ, nếu là tự sát sao lại nói là bị hại chết? Hơn nữa, Sử Diên Huy đường đường là Tháp đô của bộ tộc Hoàng Kim, vị hôn thê của y đương nhiên cũng không phải nhân vật bình thường, sao có thể dễ dàng bị người ta hại chết?

Hai mắt Khỉ La hồng lên, có vẻ vô cùng bi phẫn: Chính là bị ma Ha La hại chết đấy.

- Ma Ha La? Sở Hoan lại giật mình kinh hãi, chỉ cảm thấy chuyện bây giờ rất kỳ quái, cau mày hỏi:

- Khỉ La, Ma Ha La không phải Vương tử Tây Lương các ngươi sao?

Hắn vẫn nhớ rõ lần này sứ đoàn tới đây đương nhiên là muốn hỏi cưới Tây Lương công chúa, nhưng Trần Quốc cũng phải đưa Tĩnh Vân Công chúa đến Tây Lương, đích đến chính là Tiểu Vương tử Tây Lương Ma Ha la.

Khỉ la gật đầu:

- Gã chính là Tiểu Vương tử người Ma Ha, chính là gã hại chết Vân Châu tỷ tỷ.

Đương nhiên Sở Hoan hiểu được, Vân Châu tỷ tỷ đó chính là thê tử chưa xuất giá của Sử Diên Huy.

- Khi đó Ma Ha Tàng Vương tử đi sứ Tần quốc các ngươi, mà chẳng hiểu sao Ma Ha la lại muốn tới tuần tra Na Sử bộ tộc của chúng ta. – Khỉ La nghiến răng nghiến lợi

- Phụ thân liền triệu tập tộc trưởng các bộ tộc tới bản bộ chờ Ma Ha la, nhưng tới nơi không thấy gã đến, lập tức nhận được tin tức bộ tộc Vệ Quỷ, Vân Châu tỷ tỷ đã dùng dao găm tự đâm vào ngực mình mà tự sát. Tộc trưởng tộc Vệ Quỷ nghe tin này thiếu điều chết ngay tại chỗ…

- Vệ Quỷ bộ tộc là bộ tộc thuộc Na Sử bộ tộc các ngươi?

- Vệ Quỷ bộ tộc là một trong ngũ đại Bạch Ngân bộ tộc dưới trướng Na Sử bộ tộc, Vân Châu tỷ tỷ và ca ca đã yêu nhau từ nhiều năm trước, hơn nữa viện hôn nhân cũng đã định, hai tộc cũng đã ước định trước, đợi ca ca từ Tần quốc quay về sẽ tổ chức lễ thành hôn cho họ. – Nàng siết chặt nắm tay, giọng nói lạnh lùng:

- Ngay từ đầu chúng ta cũng không biết tại sao Vân Châu tỷ tỷ lại tự sát, rất nhanh Hữu tể tướng đại nhân đã hộ tống Ma Ha la xuất tuần đã lĩnh người tới cửa Na Sử bộ tộc ta, mang đến rất nhiều tài vật, mà Ma Ha la cũng không đến cùng.

Sở Hoan chăm chú nghe, không nói gì.

- Hữu tể tướng đại nhân chỉ cho gọi Đại chế quan, phụ thân cùng tộc trưởng tộc Vệ Quỷ, lúc ấy ta không hề thấy Ma Ha la tới, hơn nữa Hữu tể tướng đại nhân còn mang tới rất nhiều tài vật, đã cảm thấy hết sức kỳ quái, cho nên trốn ngoài trướng nghe trộm.- Do quá tức giận, nên Khỉ La thở dốc, bộ ngực sữa đầy đặn phập phồng như muốn bật tung áo

- Thủ vệ bên ngoài đều là người tộc ta, nên ta rất dễ dàng có thể nghe được họ nói chuyện. Hoan ca, ngươi có biết vì sao Hữu tể tướng đại nhân phải mang nhiều tài vật tới Na Sử tộc ta như vậy không?

Sở Hoan hơi trầm ngâm, mới chậm rãi nói:

- Đây là trong tâm rối loạn, chẳng lẽ muốn bồi thường?

Khỉ la hơi kinh ngạc, gật đầu:

- Ngươi thật sự rất thông minh. Không sai, Hữu tử tướng đại nhân mang đống tài vật đố đến là giao cho tộc trưởng Vệ Quỷ, bởi vì Ma Ha la hại chết Vân Châu tỷ tỷ, nên phái lão mang vàng bạc tài vật đến để bồi thường Vệ Quỷ tộc. Khi đó, ta mới biết được, khi Ma Ha la suất lĩnh đội ngũ đi tới Sử bộ tộc ta, dừng chân ở bộ tộc Vệ Quỷ nghỉ tạm một đêm. Chính là đêm đó, gã đã khiến Vân Châu tỷ tỷ….! – Nói tới đây, nước mắt lã chã rơi xuống, không đành lòng nói thêm gì nữa.

Sở Hoan nhíu mày, Khỉ La đã lau nước mắt, tiếp tục nói:

- Vân Châu tỷ tỷ sau khi bị Ma Ha La làm nhục liền dứt khoát tự sát. Hữu tể tướng đại nhân mang theo vàng bạc đến, nói rằng Ma Ha la cũng không biết thân phận của Vân Châu tỷ tỷ, đêm hôm đó trót uống mấy chén, chỉ cho nàng là nữ tử bình thường, nên mới gây ra chuyện này. Hữu tể tướng đại nhân còn nói, Ma Ha la biết thân phận của Vân Châu tỷ tỷ rồi hết sức áy náy, nên đã sai lão tới Na Sử bộ tộc xin lỗi Vệ Quỷ tộc trưởng, cũng dâng lên vàng bạc bồi thường!

- Tộc trưởng Vệ Quỷ nổi giận trách mắng, nói Vân Châu tỷ tỷ trong lòng ông sáng như nguyệt, vàng bạc có thể mua được ánh trăng sao? Phụ thân vội vàng khuyên ông, vị Đại chế quan kia cũng nói tốt cho Ma Ha la. Ta có thể cảm giác được, tộc trưởng Vệ Quỷ lúc ấy chỉ hận không thể giết chết Hữu tể tướng đại nhân, thậm chí còn muốn quay về tập trung tộc nhân Vệ Quỷ tới tìm Ma Ha la báo thù. Hữu Tể tướng đại nhân để lại vàng bạc rồi bỏ đi luôn, sau đó Đại chế quan vẫn luôn miệng khuyên bảo tộc trưởng Vệ Quỷ, khuyên ông lấy đại cục làm trọng, hơn nữa còn uy hiếp ông, dọa nếu tộc trưởng Vệ Quỷ để cho nỗi bi phẫn che mờ lý trí, bộ tộc Vệ Quỷ sẽ vạn kiếp bất phục.

Sở Hoan trầm ngâm, mặc dù hắn hết sức thông cảm với Vân Châu Vệ Quỷ, nhưng tại thời khắc này lại có thể nhạy bén nắm bắt một chút gì đó, ít nhất từ chuyện này, có thể thấy ở bên trong nội bộ Tây Lương đang tồn tại mâu thuẫn thật lớn, chính quyền Tây Lương Hoàng Kim Ma Ha bộ tộc thực sự không chắc chắn như thép.

Đối với Tần quốc mà nói, trong nội bộ Tây Lương tồn tại mâu thuẫn đương nhiên là chuyện cầu còn không được.

Nghĩ nghĩ một chút, hắn mới nhẹ giọng hỏi:

- Phụ thân ngươi có cái nhìn thế nào với chuyện này?

- Sau khi Đại chế quan rời đi, tộc trưởng Vệ Quỷ lập tức khóc lớn lên, phụ thân vẫn khuyên bảo ông, tộc trưởng Vệ Quỷ khóc ròng một hồi, bỗng nhiên quỳ gối xuống khẩn cầu phụ thân tập trung tất cả bộ lạc dưới trước Sử bộ tộc Hoàng Kim, thảo phạt Ma Ha la. Lúc ấy phụ thân chẳng những không đáp ứng, hơn nữa còn răn đe tộc trưởng Vệ Quỷ, ông nói Vệ Quỷ bộ tộc là muốn cả Hoàng kim Sử bộ tộc bị hủy diệt.

- Tộc trưởng Vệ Quỷ liền hỏi phụ thân không phải dũng sĩ thảo nguyên sao? Ông nói Vân Châu tỷ tỷ là nữ nhi của hắn, cũng là con dâu của phụ thân, thân là nam nhân thảo nguyên, chịu nỗi nhục nhã như thế vẫn còn phải tiếp tục chịu đựng, vậy chỉ có thể là loài chó hoang ti tiện, chứ không phải sói thảo nguyên. – Khỉ La cắn chặt hàm răng ngà, ổn định tâm tình một chút mới tiếp tục nói:

- Tộc trưởng Vệ Quỷ nói…, phụ thân bất động, tộc trưởng Vệ Quỷ khuyên phụ thân không được bèn rời đi, nói rằng muốn quay về bộ tộc mình suất lĩnh tộc nhân Vệ Quỷ báo thù rửa hận, chỉ có điều, ông còn chưa ra khỏi lều trướng đã bị phụ thân đánh ngất xỉu. Ông bảo người nhốt tộc trưởng Vệ Quỷ lại.. Phụ thân đối đãi vẫn tốt lắm, nhưng một khắc này, ta lại thật hận ông. Ông biết rõ Vân Châu tỷ tỷ là bị Ma Ha La hãm hại, không những mình không xuất binh, còn không cho tộc trưởng Vệ Quỷ xuất binh, hơn nữa còn nhốt lại…

Sở Hoan thở dài:

- Cho nên ngươi mới nhớ tới ca ca của ngươi?

Khỉ La gật đầu:

- Sau đó ta liền đi tìm phụ thân, hỏi vì sao ông không dám báo thù? Ta….trong cơn tức giận còn mắng ông là người nhu nhược. Lúc ấy phụ thân rất tức giận, tát ta một cái, nên ta lền mang theo Mộ A Y rời khỏi bộ tộc, đi về hướng Tần quốc tìm ca ca. Người đàn bà huynh ấy yêu nhất bị Ma Ha la hại chết, huynh ấy lại phải ở lại Tần quốc bán mạng cho người Ma Ha, ta không muốn nhìn thấy huynh ấy như vậy. Cho nên ta một lòng chỉ nghĩ đến tìm được ca ca, đưa huynh ấy về làm dũng sĩ Na Sử bộ tộc Hoàng kim cúng ta, báo thù cho Vân Châu tỷ tỷ! – Nói tới đây, Khỉ La nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên đã hận Ma Ha la đến tận xương tủy.

Sở Hoan sờ sờ cằm, cuối cùng thì hắn cũng hiểu tại sao Khỉ La chỉ đem theo một gã tùy tùng mà đã muốn vượt qua sa mạc, theo như lời nàng kể, có thể biết Ma Ha la hẳn là một Vương tử vô cùng tàn bạo, đang ở bộ tộc Vệ Quỷ lại làm nhục Tháp Lang bộ tộc Vệ Quỷ, quả nhiên không kiêng nể gì, khiến cho người ta kinh sợ.

Na Sử tộc trưởng kia không hành động thiếu suy nghĩ, thậm chí còn nhốt tộc trưởng Vệ Quỷ lại, Khỉ La có vẻ rất khó hiểu, nhưng Sở Hoan hiểu, vị Sử tộc trưởng này vốn là một người cực kỳ tinh minh, nhốt tộc trưởng Vệ Quỷ lại, nếu không sẽ rất bất lợi cho tộc trưởng Vệ Quỷ, trên thực tế là để cho nha sai bảo vệ tộc trưởng Vệ Quỷ.

Không thể nghi ngờ, một khi thả tộc trưởng Vệ Quỷ ra rồi mặc kệ, không nói đến chuyện tộc trưởng Vệ Quỷ làm phản sẽ ảnh hưởng đến Hoàng Kim Sử bộ tộc, quan trọng nhất chính là, với hệ thống thống trị của nước Tây Lương, chỉ dựa vào một Bạch Ngân bộ tộc mà muốn chống lại sự thống trị của Ma Ha tộc thì đúng là truyện nghìn lẻ một đêm, chỉ sợ tộc trưởng Vệ Quỷ còn chưa kịp khởi binh đầu đã rơi xuống đất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.