Sở Hoan ngơ ngác:
- Thời cơ khởi sự?
Vân Đại Lực nắm chặt tay:
- Đúng vậy. Huynh đệ có lẽ không biết, Hoàng gia ở An Ấp đã lôi kéo hơn hai ngàn người, hiện giờ ở ngay tại hồ Ngọc Tỏa. Hoàng gia đã đánh tiếng, hôn quân vô đạo, bọn họ phải thay trời hành đạo. Bọn họ đã giương cao cờ hiệu, bắt đầu từ An Ấp, giết hết tham quan vô lại. Không ít người đã tìm đến nương tựa vào họ.
Sở Hoan giật mình:
- Chẳng lẽ Vân đại ca cũng muốn đến nương tựa vào Hoàng gia?
Vân Đại Lực lắc đầu nói:
- Tạm thời chưa có quyết định. Chúng ta ở đây cũng chỉ có hơn hai mươi người không, đáng là gì cả, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không thu nhận và giúp đỡ. Ta đang chuẩn bị liên lạc với một số huynh đệ ở các vùng phụ cận. Từng người tự chiến sẽ không làm được gì ra hồn. Nhưng nếu tập hợp mọi người lại, chưa chắc đã không thể tạo nên sóng gió.
Sở Hoan cười khổ:
- Vân đại ca muốn tự thành một cánh?
Vân Đại Lực cười nói:
- Ở trong khách điếm này kỳ thực cũng không phải vì muốn cướp bóc. Nơi này đất rộng người thưa, chúng ta ở đây chỉ là muốn che mắt người ngoài, có một chỗ nương thân. Nếu thật sự gặp kẻ gian có tiền, các huynh đệ mới ra tay để kiếm chút để dành. Đợi đến lúc khởi sự, không thể không có binh khí, và ngựa. Binh khí thì đã đành, đặc biệt là ngựa, giá cả rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3201155/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.