Sở Hoan xấu hổ cười cười. Cừu Như Huyết cũng cảm thấy mình nói hơi thẳng, cuối cùng nói:
- Chẳng qua sau khi vị Lâm tướng quân kia trở thành Hữu đồn vệ Đại tướng quân thì có rất ít chuyện được truyền ra. Cũng bởi lần đó đi đại danh phủ gặp hắn, thấy đao pháp quỷ dị của hắn nên ta mới nhớ rõ như vậy.
Sở Hoan vuốt cằm nói:
- Cừu huynh tra tin tức ra là Sáp Huyết do tàn quân của Lâm Khánh Nguyên sáng lập ra. Như vậy Lâm cô nương hiển nhiên cũng có khả năng là hậu nhân của Lâm Khánh Nguyên phải không?
Cừu Như Huyết thở dài nói:
- Ta vốn tưởng ngươi biết từ sớm rồi cơ...
Hắn nhìn Sở Hoan hỏi:
- Sở Hoan, hiện giờ ngươi đã biết thân phận của Lâm cô nương, có hay không...
Sở Hoan lập tức lắc đầu nói:
- Chúng không nên suy nghĩ nhiều. Lâm cô nương ở cạnh ta không có vấn đề gì.
Lúc này Cừu Như Huyết mới yên tâm. Hắn lo lắng bởi mình lỡ lời khiến Sở Hoan biết thân phận chân chính của Lâm Đại Nhi rồi, sau đó sẽ có thái độ khác với nàng.
Sở Hoan giờ phút này cũng nghĩ tới ai đó.
Hiện tại hắn đang nhớ tới đao pháp của Lâm Đại Nhi, đúng là cảm thấy hơi cổ quái. Nhớ rõ lần đầu tiên tại Kính Giang khi mình gặp Lâm Đại Nhi, đao pháp của nàng hơi cổ quái, cũng rõ là không đi theo đường lối của đao pháp Trung Nguyên. Hiện tại nhớ kỹ lại, thật sự cảm thấy đao pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200914/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.