Quan phủ cùng thương nhân đi chung một chỗ, đơn giản đối với hai bên mà nói, chỉ có trói buộc chung một chỗ mới có thể khiến cho hai bên đạt được lợi ích lớn nhất. Thương nhân cần quan phủ hạ xuống một loạt chính sách có lợi cho họ, khiến họ thu được lợi ích lớn từ đó. Mà quan phủ muốn vững chắc, cũng phải do thân sĩ gia tộc địa phương chống đỡ, vô luận là phương diện kinh tế hay là uy vọng, thậm chí là quá trình áp dụng các loại mệnh lệnh, quan phủ địa phương đều cần thương nhân ra sức giúp đỡ.
Sở Hoan hiểu được đạo lý này.
Hắn hết sức rõ ràng, võ công của mình cao tới đâu, mưu trí có mạnh thế nào, nhưng nếu không có thân sĩ địa phương chống đỡ, căn bản không có biện pháp đặt chân.
Lệnh không thông là không được, bản lĩnh một người có lớn hơn nữa, không có thế lực khổng lồ chống đỡ, cũng chỉ giống như một cái đầu, lại không có thân thể và chân tay, căn bản không làm được bất cứ chuyện gì.
Tối nay bảy họ Tây Quan chủ động tới đây, Sở Hoan biết rõ họ muốn lấy lòng mình, trên thực tế lúc ở Bắc Vọng Lâu, Sở Hoan cũng đã cảm giác được một chút đầu mối khác thường.
Thực quyền hiện giờ nằm trong tay Đông Phương Tín cùng Đổng Thế Trân, Hội trưởng Thương hội Việt Châu không phải bất kỳ người nào trong bảy họ Tây Quan, mà là một thân sĩ tới từ Bắc Sơn, đây đã là chuyện rất khác thường. Sở Hoan rất rõ ràng, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200713/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.