Sở Hoan đứng bên giường, hơi cau mày hỏi:
- Chỉ đau bắp đùi thôi à?
- A…
Bố Lan Thiến chớp chớp đôi mắt xinh đẹp:
- Hình như còn cả chỗ khác. Hình như lưng cũng đau…!
Nàng cắn chặt đôi môi đỏ thẫm, hơi cúi đầu xuống, liếc Sở Hoan một cái, hơi ngượng ngùng nhưng cũng rất mê người:
- Rất đau. Sở, ngươi có thể giúp ta một chút không?
- Ta không phải đại phu. Giúp ngươi thế nào đây?
Sở Hoan thở dài:
- Không phải trong phủ còn có một vị Tôn đại phu sao? Ngươi nhảy bị trật chân, cũng không nặng, tìm lão đến xem cho một chút không phải tốt hơn sao?
- Ta không thích hắn.
Bố Lan Thiến ngẩng đầu cong môi:
- Nếu ngươi không đồng ý giúp, ta cũng không ép.
Sở Hoan cười khổ:
- Ngươi bảo ta giúp thế nào đây?
Nàng lại cúi đầu, khóe mắt liếc hắn một cái, thấp giọng nỉ non:
- Ngươi…không phải ngươi đã từng học võ công sao? Ngươi lợi hại như thế, chẳng lẽ…bị thương nhẹ thế này cũng không xem được?
Nghĩ nghĩ một lát hắn hỏi:
- Trân Ny Ti đâu rồi? Để ta dạy nàng ta cách xoa bóp, có lẽ có thể bớt đau một chút…
- A?
Bố Lan Thiến ngẩng đầu:
- Vừa rồi bọn ta cãi nhau, nàng ta không thèm quan tâm tới ta nữa rồi. Ta cũng không biết nàng ta ở đâu nữa.
- Hả?
Xem xét khắp phòng một lượt, hắn chợt thấy đằng sau bình phong bên trái có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200541/chuong-1059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.