Bùi Tích không giận mà uy, đám tướng sĩ đều lộ vẻ nghiêm nghị.
Sở Hoan nhìn về phía Trịnh Tiểu Hàm, nói:
- Thủ phạm đã bị chém, bản Đốc rất tiếc nuối đối với cái chết của thê tử ngươi.
Hắn phân phó:
- Bùi tiên sinh, sau này phái người đưa một chút tiền an ủi tới, an táng cẩn thận.
Hắn dừng một chút, lại nói:
- Tìm đại phu trong thành, đi xem bệnh cho phụ thân hắn.
Trịnh Tiểu Hàm chứng kiến quân đội sâm nghiêm, chém đầu thủ phạm, mặc dù thương tâm khổ sở đối với cái chết của thê tử, nhưng cũng đã nhận được công đạo, gã quỳ xuống nói:
- Đa tạ đại nhân làm chủ, giữ gìn lẽ phải.
Sở Hoan nhìn về phía Tư Đồ Lương Ngọc, hứng thú nói:
- Tư Đồ tiên sinh thân mặc trường sam, khác với người ngoài, lại không biết có phải người địa phương hay không?
Trịnh Tiểu Hàm liền nói:
- Tư Đồ tiên sinh là người đọc sách, trước kia đến chỗ chúng ta mở lớp học, dạy bọn nhỏ học chữ… !
Sở Hoan nghe vậy, hỏi:
- Tư Đồ tiên sinh là tiên sinh dạy học?
- Không sai.
Sở Hoan thở dài:
- Tiên sinh là một người đọc sách, lại có thể dũng cảm đứng ra, biết rõ sự lợi hại của ba người Đặng Quốc Trung, nhưng vẫn gặp chuyện bất bình dũng cảm đứng ra… Bản Đốc lại tương đối khâm phục!
Tư Đồ Lương Ngọc thản nhiên nói:
- Tổng Đốc đại nhân quá khen, mặc dù người đọc sách tay trói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200504/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.