Hồ Tông Mậu thực sự tức giận.
Trong dự đoán của lão, hai vạn đại quân của Sở Hoan lương thảo có hạn, tuyệt đối sẽ không chịu nổi. Mặc dù lương thảo trong thành Hạ Châu cũng cực kỳ căng thẳng, rất nhiều dân chúng trong thành cũng phải chịu đói, nhưng lão vẫn có thể cam đoan tướng sĩ thủ thành vẫn được nhét đầy bao tử. Sở Hoan không trụ nổi nhất định sẽ phải rút ngắn thời gian đánh thành Hạ Châu, tiêu hao càng lâu, đối với hắn càng không có lợi.
Sở Hoan cần phải liều lĩnh, dốc sức liều mạng công thành. Mà bên phía lão chỉ cần thi triển mười tám thủ đoạn thủ kỹ từng đoạn thành. Cuối cùng, Sở Hoan không thể làm gì, chỉ có thể chật vật lui binh. Mà Hồ Tông Mậu lão từ nay về sau danh chấn thiên hạ, dương danh lập vạn, trở thành danh tướng nổi tiếng lừng lẫy Tây Bắc.
Nhưng quá trình sự việc diễn ra hiển nhiên không theo như kịch bản mà lão đã vẽ.
Không tính ngày đầu tiên tấn công mãnh liệt, suốt ba ngày sau quân Sở chưa từng một lần phát động lấy một lần tấn công cho nghiêm chỉnh, nhưng lần nào trống trận cũng vang cao gấp mười lần.
Lính thủ thành đã thành thói quen, khi tiếng trống trận bất ngờ vang lên, cho dù quân Sở chỉ lác đác xuất hiện, hay đôi khi chỉ là đội thuẫn binh và tiễn binh phối hợp một chút, có đôi khi là kỵ binh đi trước, bộ binh theo sau, binh sĩ thủ thành có mệt rũ ra vẫn không thể trơ mắt nhìn quân Sở tấn công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200459/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.