Tiếu Tĩnh sanh cười lạnh:
- Theo như lời ngươi nói, đây chính là danh sách vật tư?
Tiếu Hằng gật đầu:
- Đúng vậy. Cũng chỉ có làm vậy, Tây Quan mới có thể tin tưởng vào thành ý của chúng ta.
- Nói tới nói lui, vẫn là các ngươi đang chuẩn bị thể hiện sự yếu thế trước Tây Quan.
Tiếu Tĩnh Sanh bất mãn.
- Đây không phải là yếu thế, mà là một sách lược.
Tiếu Hoán Chương tức giận:
- Uổng phí mấy năm ngươi sống lâu hơn Tiếu Hằng. Kiến thức vẫn còn không bằng nó.
Lão vuốt vuốt râu:
- Đưa vật tư cho Tây Quan, có thể khiến cho Tây Quan không còn địch ý với chúng ta, quan trọng hơn, có những thứ này, đại khái Sở Hoan có thể nghỉ ngơi lấy sức, dùng những thứ này đối phó với Chu Lăng Nhạc...
- Vậy phụ thân đã bao giờ nghĩ, nếu quả thực đưa tới cho Tây Quan những vật này, cho dù Tây Quan không có địch ý với chúng ta, nhưng đương nhiên Chu Lăng Nhạc sẽ bất mãn với chúng ta.
- Vốn lão vẫn xem chúng ta là cái gai trong mắt cái đinh trong thịt.
Tiếu Hoán Chương cười lạnh:
- Ngược lại, nếu chúng ta đưa vật tư cho Sở Hoan, Chu Lăng Nhạc nên hiểu, nếu quả thực Bắc Sơn liên thủ với Tây Quan, lòng muông dạ thú của Chu Lăng Nhạc chưa chắc đã có thể thực hiện được. Lão muốn đánh vỡ cục diện tây bắc, đương nhiên sẽ phải lôi kéo lấy một. Loạn hai châu Kim Hạ, Sở Hoan và lão đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200369/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.