Binh sĩ trong tòa đài nghe Sở Hoan hỏi vậy, ngơ ngác nhìn nhau, một người không kìm được thăm dò hỏi:
- Các người... các người thực sự đến từ Sóc Tuyền thành sao? Sở... Sở tổng đốc tới thật rồi sao?
- Bản đốc đúng là Sở Hoan.
Sở Hoan lớn tiếng nói:
- Cam tướng quân đâu?
- Trên xe là gì?
Một binh sĩ chỉ vào hai cỗ xe phía sau Sở Hoan:
- Trọng địa tòa đài không thể tùy tiện đến gần, càng không thể có xe ra vào.
Kỳ Hoành nhíu mày:
- Nhiều lời làm gì, Sở đốc hỏi các ngươi, Cam tướng quân đâu?
- Chúng tôi không biết.
Bên trên vui vẻ trả lời.
Sở Hoan hơi cau mày, Kỳ Hoành cười lạnh nói:
- Các ngươi là quân nhân Tây Bắc? Ngay cả tướng quân của mình ở đâu cũng không biết, thế mà cũng làm lính sao?
Giơ tay lên chỉ cửa chính nói:
- Đừng nói chuyện khác nữa, trời đã tối rồi, tối nay Sở đốc sẽ nghỉ ở đây, mở cổng ra trước rồi nói sau.
- Cổng tòa đài không thể tùy tiện mở ra...!
Bên trên trả lời, nhưng vẫn hỏi thêm lần nữa:
- Sở tổng đốc đến đây, có gì để chứng minh không?
Sở Hoan trong lòng nghĩ đây là trọng địa, không dễ dàng để người ta ra vào, làm vậy cũng không sai, bèn lấy lệnh phù của mình, ném lên trên, trên cổng không cao, binh sĩ bên trên đưa tay tiếp nhận, nhìn thoáng qua, lập tức nói:
- Sở đại nhân xin thứ tội, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200088/chuong-1284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.