Binh sĩ Tây Bắc đó bị ấn quỳ xuống, vẫn cố giãy giụa, nhưng những binh lính Kim Châu dùng sức, tên đó không thoát được, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Phương Như Thủy không hề có chút sợ hãi nào.
Phương Như Thủy chắp hai tay sau lưng, trầm giọng hỏi:
- Bổn tướng hỏi ngươi, Cam Hầu hiện tại ở nơi nào?
- Cam Tướng quân?
Binh sĩ đó lắc đầu:
- Ta chỉ là một tên tiểu tốt, tung tích của Cam tướng quân sao ta có thể biết được.
- Nói như vậy ngươi cũng không có giá trị gì?
Phương Như Thủy không chút biểu tình, khoát tay:
- Đại Hồng, lôi xuống chém đi.
Triệu Đại Hồng vung tay lên, trầm giọng nói:
- Lôi xuống chém.
Mấy tên lính Kim Châu liền chuẩn bị mang tên đó đi chém, tên đó liền biến sắc, vội nói:
- Khoan đã!
- Hả?
Phương Như Thủy thản nhiên nói:
- Còn có di ngôn?
- Ta... ta cho ngươi biết cũng không sao.
Tên binh sĩ đó nói:
- Cam Tướng quân thực sự đã rời đi, không biết. Nhưng... ngài ấy dẫn quân đi về phía cốc Lang Nha.
- Đường cốc Lang Nha?
Phương Như Thủy trầm giọng nói:
- Ngươi nói gã dẫn theo quân chủ lực đi đến cốc Lang Nha?
- Hình như vậy.
Binh sĩ đó nói:
- Sau khi chúng ta đến bên kia bờ sông, tướng quân hạ lệnh cho bọn ta dựng nhiều doanh trại, cắm quân kỳ, nhưng ngay đêm hôm sau lại dẫn quân lặng lẽ rời đi, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3199789/chuong-1435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.