Chu Lăng Nhạc nhận được chiến báo của Hầu Kim Cương, tâm tình vốn đã tốt hơn vài phần. Nhưng nhìn phía trước, thấy hỏa tiễn xuất hiện trên bầu trời đêm, y cũng nghi ngờ, liền tự nhủ phải cẩn thận hơn.
Thịnh Tuyên Đồng đoán là quân Tây Quan dùng hỏa tiễn làm tín hiệu truyền đạt mệnh lệnh. Có điều, trong tình huống ba mặt giáp công, Chu Lăng Nhạc không nghĩ ra, quân Tây Quan còn có thể bày thêm trò gì.
Bản thân y không tinh thông quân sự, nhưng tâm cơ xảo trá, y nhíu mày, trầm giọng nói:
- Không đúng, hỏa tiễn tuyệt không đơn giản như vậy... Hẳn là tín hiệu, tín hiệu này...!
- Chu đốc, ngài sao vậy?
Thấy sắc mặt Chu Lăng Nhạc hơi khó coi, Thịnh Tuyên Đồng cũng loáng thoáng nhận ra có điều không ổn.
- Chẳng lẽ Tây Quan còn có viện quân? Bên ngoài có mai phục?
Chu Lăng Nhạc lẩm bẩm, rồi tự lắc đầu:
- Tuyệt đối không thể, đây đã là binh chủ lực của Sở Hoan. Hắn chính là viện quân, còn viện quân nào nữa?
Thịnh Tuyên Đồng vội hỏi:
- Chu đốc, chắc chắn Sở Hoan không có viện quân. Thực lực của hắn như thế nào chúng ta rõ như lòng bàn tay. Binh Kim Châu bị ngăn tại Hợp Xuyên, hiện nay e rằng đã bị Thường Hoan sở bộ của Cam Hầu đóng ở đó tiêu diệt rồi. Ngoài ra, chỉ còn binh Giáp Châu, nhưng... Chẳng lẽ bọn hắn bỏ mặc Giáp Châu, hơn nữa, binh mã bên đó chẳng được bao nhiêu, dù có điều qua, cũng không làm gì được...!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3199700/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.