Hàn Anh vừa mới được phong làm Tả tướng quân nên rất phấn chấn, gã đứng dậy chắp tay nói:
- Sở đốc, mạt tướng nguyện suất binh tiến vào Thiên Sơn, cho mạt tướng một tháng, nhất định sẽ thu phục được tất cả thành trì của Thiên Sơn đạo.
- Chỉ sợ không làm được.
Giọng Hàn Anh chưa dứt đã thấy Hoàng Ngọc Đàm lắc đầu cắt lời.
Hàn Anh nhìn sang Hoàng Ngọc Đàm. Gã và y cùng trấn thủ Hạ Châu, một văn một võ, quan hệ của hai người trước nay vẫn luôn hòa hợp.
Nay thấy Hoàng Ngọc Đàm nói như vậy, Hàn Anh không khỏi nhíu mày, hỏi:
- Hoàng đại nhân, ông không tin vào khả năng của ta sao?
- Không phải vậy.
Hoàng Ngọc Đàm mỉm cười đứng dậy, chắp tay nói với Sở Hoan:
- Sở đốc, trước khi bàn chuyện Thiên Sơn, hạ quan muốn hỏi một câu. Tù binh của Thiên Sơn bắt được lần này không biết phải xử trí thế nào đây?
Lúc này mới nhớ tới phía ngoài thành vẫn còn hai vạn tù binh Thiên Sơn chưa kịp xử lý. Lúc Tây Quan tiến vào Hạ Châu từ hướng mã tràng đã xua hai vạn tù binh này đi theo, lúc này đang khoanh một mảnh đất rộng phía bắc thành để an trí cho bọn họ.
- Không chỉ những tù binh đó, còn cả đám dân phu Thiên Sơn nữa.
Hứa Thiệu bỗng lên tiếng:
- Trên đường đến đây chúng ta đã tụ tập đám dân phu vốn đang chạy nạn tán loạn lại một chỗ để họ tham gia vào việc vận chuyển lương thảo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3199660/chuong-1497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.