Chu Hùng lại quỳ một chân xuống đất, chắp tay nói:
- Trúc đại hiệp, ngài có thể thấy chuyện bất bình giúp đỡ Ngũ Tổng quản, Chu mỗ cho rằng ngài là hiệp khách vô song hành vi hào hiệp.
Sở Hoan cũng giơ tay:
- Chu huynh đứng lên nói chuyện, nếu ngươi như vậy, ta lại không tiện nói chuyện với ngươi.
- Trúc đại hiệp, ngài cũng biết tình hình rồi, hiện giờ ta lo lắng nhất là suy đoán của mình không sai, Mao Nhân Câu thực sự thông đồng với đạo phỉ, muốn gây bất lợi cho Khổng Tước Đài.
Chu Hùng nghiêm nghị:
- Võ sư trong Khổng Tước Đài có năm sáu người dưới tay ta, thế nhưng dưới tay hắn có chừng mười người, những người kia đều mặc chung một quần với hắn, ta chỉ lo lắng thủ hạ của hắn cũng tham dự vào việc này.
Sở Hoan cau mày nói:
- Nếu đúng như vậy, chuyện này quả thực rất vướng tay chân, họ nội ngoại liên hợp...!
Hắn sờ lên cằm, như có suy nghĩ.
- Đúng thế.
Chu Hùng nói:
- Một khi như thế, chắc chắn Khổng Tước Đài gặp phải tai họa ngập đầu. Dọc theo con đường này, tại hạ chú ý cẩn thận, luôn luôn đề phòng, trên dưới Khổng Tước Đài có mấy chục người, những năm này đều trông cậy vào cô nương kiếm cơm ăn, nếu như cô nương thực sự gặp bất trắc, trong thế đạo binh hoang mã loạn này, người của Khổng Tước Đài không còn đường để đi, cho nên dù không còn tính mạng này, ta cũng phải bảo vệ cô nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3199496/chuong-1581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.