Tác giả: Ý Thiên TrọngEdit: Rin Sau giờ ngọ ánh nắng gay gắt phơi cành liễu đến héo khô, ngay cả tiếng ve kêu trên cây cũng giống như không còn chút sức lực nào, sau một tiếng "Biếc......" thì thật lâu sau mới có thể lại kêu ra tiếng thứ hai. Nhưng bên trong đình bên cạnh cái hồ trong hầu phủ Sở Châu lại có gió lạnh phơ phất, thanh tịnh u nhã. Bốn cánh cửa xunh quanh thủy đình đều bị dỡ xuống, để không khí mát lạnh của nước hồ cùng mùi hương bạch liên trong hồ có thể theo gió bay vào trong đình, trong tay Bạch phu nhân cầm một quyển sách nằm nghiêng trên giường mây, xem trong chốc lát lại mỉm cười nhìn nhi tử Phan Cảnh đang được nhũ mẫu chăm sóc bên cạnh, lăn qua lăn lại trên chiếu, chơi vô cùng vui vẻ. Thấy chân nhỏ bụ bẫm của nhi tử làm chiếu làm bằng lụa màu trắng có viền gấm xanh nhăn nheo, nàng lại lấy tay vuốt phẳng lại rồi trìu mến kéo ống quần bằng lụa mogr màu đỏ của nhi tử xuống giúp bé che lại chân nhỏ bụ bẫm. Nhũ mẫu thấy thế, khẩn trương đứng dậy, cười làm lành nói: "Phu nhân......" Bạch phu nhân chỉnh sửa lại áo khoác bằng lụa màu ngọc bích của mình, nhẹ nhàng xua tay: "Không sau, trẻ con vỗn đã ham chơi, chỉ cần buổi tối ngươi để ý hơn một chút là đươc." Vừa dứt lời, Phan Cảnh đã xoay người ngồi dậy, bắt lấy ống tay áo của nàng, muốn đoạt quyển sách trong tay nàng, nước miếng trong miệng nhỏ xuống lụa màu ngọc bích rất nhanh loang ra một mảng lớn. Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-phuong-hoa/3508480/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.