Chiếc xe nỉ chạy chậm qua con đường ẩm ướt, cây hoè xanh tươi xẹt qua bên ngoài cửa sổ, chỉ để lại một hàng bóng hình mờ ảo, Mẫu Đơn hít sâu một hơi không khí trong lành, cố gắng làm bản thân bình tĩnh lại, nàng cười nói: "Nương muốn nói với con chuyện này sao? Thật ra mọi người suy nghĩ nhiều rồi, trước nay biểu ca chưa từng hứa hẹn gì với con, con cũng không nói gì với huynh ấy. Còn chuyện biểu mợ muốn mai mối cho con thì thôi ạ. Bây giờ con tạm thời không muốn gả chồng, con muốn ở trước mặt cha nương hiếu kính đã."
Sầm phu nhân đau lòng nhìn Mẫu Đơn, nhưng cái gì nên nói thì bà vẫn phải nói: "Chỉ cần có một phần cơ hội, ta và cha con luôn hy vọng con có thể có được một bến đỗ tốt nhất có người chăm sóc thoả đáng nhất, nếu vậy kể cả chúng ta có phải xuống suối vàng cũng có thể an tâm. Nhưng như thế này thì sao chúng ta có thể yên tâm chứ? Nhà bọn họ và nhà của chúng ta rốt cuộc vẫn là hai đường thẳng song song, chỉ có thể làm thân thích còn không thích hợp kết hôn. Theo ý biểu mợ của con thì hôn sự của biểu ca con phải dựa vào sự quyết định của Ninh Vương, dù sao cũng không đến phiên nhà ta."
Lý Hạnh có tình với Mẫu Đơn hơn nữa còn biết săn sóc, bọn họ đều nhìn thấy. Vốn dĩ bà và Hà Chí Trung đều xem trọng Lý Hạnh, cảm thấy hai người thật sự là duyên trời tác hợp, còn nghĩ chờ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-phuong-hoa/3457670/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.