Tác giả: Ý Thiên Trọng
Edit: Rin
Nếu chính hai vợ chồng Lưu gia đánh Lưu Sướng thì sẽ không có cảm giác gì nhưng nhìn thấy người khác đánh tâm can bảo bối của mình thì lại là cảm nhận
khác. Thích phu nhân nhào lên ôm lấy Lưu Sướng, vừa lấy khăn lau vết máu bên khóe miệng hắn, vừa trợn mắt nhìn Lưu Thừa Khải: "Lão gia, ngài cứ để tùy ý một tên đầu đường xó chợ thô bỉ bắt nạt người Lưu gia chúng ta sao? Dân đánh quan là sẽ phải chịu ăn gậy!"
Hà Chí Trung mở miệng quát lớn Hà Đại Lang: "Có chuyện thì từ từ nói, ba mươi mấy tuổi đầu rồi còn dễ dàng xúc động như thế à? Để người ta cười ngươi
thô bỉ, không biết lễ kia kìa."
Lưu Thừa Khải đau lòng vô cùng nhưng vẫn còn chút lí trí. Ông ta dậm chân nói: "Hắn làm ra được chuyện hoang đường còn đánh thê tử thì nên nếm thử cảm giác bị người ta đánh! Để hắn ngã một lần khôn hơn một chút, xem về sau hắn còn dám làm xằng làm bậy không! Hai mươi mấy tuổi đầu còn không biết chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ! Bộ mặt của Lưu gia bị hắn ném đi hết rồi!"
Hà Đại Lang nhéo ngón tay, nhìn Lưu Sướng đang dùng đôi mắt đỏ như máu hung tợn trừng mình thì cười lạnh: "Không phục? Không phục thì đứng lên đánh một trận. Gặp quan thì gặp quan, sợ gì chứ? Dù có phải nhận mấy chục gậy thì ta cũng muốn trút nỗi hận này! Nếu lên công đường, ta cũng muốn nói cho người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-phuong-hoa/3334809/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.