*Có đoạn H nhẹ, cấm các bạn dưới 16+
Phan Dung trợn mắt nhìn Tưởng Trường Dương, nói: "Nếu không phải vì huynh thì ta sao có thể làm một việc mất mặt xấu hổ như vậy? Mất mặt đi cầu người khác còn bị người ta phỉ nhổ!"
Thì ra là vì lấy lòng Tưởng Trường Dương sao? Mẫu Đơn nghe vậy thì cẩn thận đánh giá Tưởng Trường Dương. Nhưng thấy chàng mặc một chiếc áo dài màu xanh lam không nhìn ra hoa văn là gì, trên chân đi một đôi ủng sáu mảnh thông thường. Không giống một vị khách nam nào trong bữa tiệc, bên hông treo vô số ngọc bội, túi thơm linh tinh, bên hông chàng chỉ rủ xuống một cây đao dài khoảng hai thước, chuôi đao cũng không hề có bất kì vật trang sức nào, vỏ đao thì đen thùi lùi, mộc mạc bình thường làm người ta nhìn thấy một lần thì không muốn nhìn thấy lần thứ hai. Còn diện mạo, tuy nhìn rất có khí chất đàn ông, nhưng biểu tình thì quá nghiêm túc, cứng rắn tựa như mắt hay lông mày kia sẽ không bao giờ động đậy, không có một chút sinh động nào.
Tưởng Trường Dương thấy Mẫu Đơn đang xem kĩ chàng thì hơi xấu hổ, chỉ cười mỉm nhìn nàng, lộ ra hàm răng trắng đều, quay đầu lại nhìn Phan Dung nói: "Ta từ bỏ! Coi như vụ đánh cuộc đó không tính toán."
Phan Dung trừng mắt nói: "Huynh nói không tính là không tính sao? Tưởng Đại Lang, cớ gì từ nhỏ đến lớn đều là huynh bảo ta như thế nào là phải như thế ấy? Hôm nay ta nhất định phải thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-phuong-hoa/3328031/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.