Bạch phu nhân thấy Mẫu Đơn vui mừng, hớn hở, cả khuôn mặt là bộ dáng chờ mong, không nhịn được nói: "Cô rất thích yến hội này sao?"
Mẫu Đơn vội vàng thu sự vui mừng trên mặt, giải thích nói: "Từ nhỏ thân thể của ta đã không tốt, suốt ngày nằm trên giường bệnh, bỏ lỡ rất nhiều chuyện thú vị. Mùa thu năm ngoái ta bị một trận bệnh nặng, suýt nữa bỏ mạng, từ sau đó, ta đã nghĩ thông suốt, nhân sinh đắc ý cần tẫn hoan (cuộc sống này không có mấy thì sao không vui vẻ),đã là sống thì sao lại phải mặt mày buồn rầu cả ngày chứ? Không những người ta nhìn phiền, ngay cả chính mình soi gương cũng thấy khó coi."
Bạch phu nhân nói: "Nhân sinh đắc ý cần tẫn hoan, đạo lý này rất đúng, thì ra lúc trước là ta hiểu lầm cô."
Mẫu Đơn cười to, ánh mắt hướng về phía trước.
Phan Dung cùng Tưởng Trường Dương đứng song song nhau, Phan Dung được thị nữ đeo cho một chiếc tạp dề bằng tơ lụa tinh xảo, Tưởng Trường Dương lại chỉ vén tay áo lên mà thôi.
Chiếc đũa trong tay Lưu Sướng gõ lên chén rượu, hai người bắt đầu bày ra tư thế, động tác chuyên chú, lột da dóc xương, cắt miếng, động tác của hai người đều sạch sẽ lưu loát, giơ tay chém xuống, rất có cảm giác tiết tấu. Nếu nói bọn họ đang xắt cá không bằng nói càng giống như đang biểu diễn kĩ thuật dùng dao hoa lệ, trong ánh đao lấp lánh, cá trong mâm đã nhanh chống xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-phuong-hoa/3328029/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.