Bích Ngô liếc mắt một cái nhìn thấy chiếc dù trên đầu Mẫu Đơn, nàng ta phe phẩy cây quạt đi tới, yếu ớt hành lễ chào Mẫu Đơn, rồi cười ngọt ngào nói: "Thân mình thiếu phu nhân không tốt, không thể phơi nắng, lúc này không nên đi ra ngoài, đỡ phải bị cảm nắng."
Mẫu Đơn cười nói: "Ta biết chứ! Nhưng sáng sớm công tử gia đến chỗ ta, nói là Vũ Đồng có thai, bảo ta hãy chiếu cố nàng nhiều một chút. Thừa dịp lúc này phu nhân rảnh rỗi, ta phải tranh thủ bẩm lại với phu nhân, thêm vài người cho nàng ấy sai xử, hơn nữa tăng thêm tiền tiêu hàng tháng, cũng để nàng có thể an tâm dưỡng thai, vì Lưu gia khai chi tán diệp."
Bích Ngô đã sớm biết tin tức không vui này, vẻ khó chịu thoảng qua trên mặt, ra vẻ không thèm để ý nói: "Thiếu phu nhân thật là hiền huệ, rộng lượng, Vũ Đồng làm loại chuyện này, ngài chẳng những không tức giận, còn quan tâm đến nàng ta, toàn tâm toàn ý tính toán cho nàng, thật sự phúc phận của công tử gia."
Mẫu Đơn lấy quạt lụa che nửa bên mặt, ra vẻ nhu nhược mà thở dài: "Thân thể của ta yếu đuối, vốn dĩ đã thực xin lỗi công tử gia, nếu ngay cả chuyện này cũng không thể an bài thích đáng thì ta thật sự không có mặt mũi đi gặp hắn."
Công tử gia không thích nhất chính là dáng người không đến hai lạng thịt này của phu nhân, Bích Ngô khinh thường liếc mắt thân hình nhỏ dài, thon thả của Mẫu Đơn một cái, khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-phuong-hoa/3328021/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.