CHƯƠNG 107: CÙNG THỔI TỔ HAI NGƯỜI
Editor: Luna Huang
Ánh dương quang màu vàng rải xuống, soi sáng hoa mai thành hồng nhạt, gió nhẹ phất qua, lôi cuốn trận trận hương thơm mát lạnh, từng mảnh cánh hoa theo gió rơi, ôn nhu lau qua gương mặt, đẹp đến như là một giấc huyễn mộng.
Hứa Vân Noãn hơi kéo miệng, hơi có chút trợn mắt hốc mồm nhìn một màn này: “Ở đây… Thật sự là quá đẹp…”
Mục Trần Tiêu giơ tay lên, ngón tay khớp xương phân minh đơn vài cánh hoa mai: “Nơi này là dương diện của Quảng Tương sơn, hoa mai càng thêm sum xuê, hoa mai nở càng sớm, mỗi lần đến hoa mai tiết, những địa phương khác hoa mai vừa nở rộ, ở đây có có thể thưởng thức được khắp bầu trời hoa rụng, cô nãi nãi thích không?”
“Thích, ” Hứa Vân Noãn ngẩng đầu, nhìn hoa mai bay xuống, tiếu ý trong ánh mắt xán lạn hơn cả hoa. “Ngươi làm soa phát hiện nơi này?”
“Trước có một lần lên núi trong lúc vô ý xông vào, đã có hai năm chưa đến đây.”
“Quả nhiên, đẹp nhất cảnh trí, đều sẽ không dễ dàng để người tìm thấy.”
Hứa Vân Noãn giơ tay lên đón vài cánh hoa, sau đó làm chuyện xấu hất lên sợi tóc của Mục Trần Tiêu: “Ha ha, ta nghe nói kinh thành có vài thiếu niên, thích đầu xuân đánh ngựa dạo phố nhất, hơn nữa còn có tập tục trâm hoa, trong lòng đã sớm hiếu kỳ không dứt, hôm nay thưởng thức tư thế oai hùng trâm hoa của tôn nhi một chút trước.”
Mục Trần Tiêu hơi nghiên đầu, từng mảnh cánh hoa hồng nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-kieu-phi/781541/chuong-107.html