CHƯƠNG 14: TIỂU NHÂN ĐẮC CHÍ
Editor: Luna Huang
Thần sắc của Mục Trần Tiêu bất động: “Hứa cô nương, ta nghe Úc Khoảnh nói, ngươi muốn hai con ngựa đó?”
“Ân, ngựa không hiểu chuyện không thể tính sổ nó, tự nhiên phải tìm chủ nhân gánh chịu trách nhiệm, quầy hàng bị hủy lúc trước của dân chúng, chúng ta giúp đỡ ứng bạc, món nợ này phải đòi.”
“Ngựa không biết nói, làm sao tìm chủ nhân?” Mục Trần Tiêu ngước mắt, đôi mắt thâm thúy phảng phất dùng băng tuyết luyện thành, thanh lãnh mà trầm tĩnh.
Gương mặt Hứa Vân Noãn nổi má lúm đồng tiền: “Tôn nhi có nghe nói qua ngựa già quen đường chưa?”
Hai con ngựa này bị cho ăn thảo dược, hai ngày này Nhị Hắc và Đại Ngưu thường thường đi qua dọa chúng nó, lúc này da lông lờ mờ, hai mắt vô thần, phảng phất như tiểu tức phụ bị lấn ép.
Lúc này thấy Lúc này thấy Hứa Vân Noãn đi tới, vội vã thảo hảo cúi đầu, cọ tay nhỏ bé trắng noản nàng đưa tới.
“Trái lại, ngày hôm nay cơ hội chuộc tội của các ngươi tới rồi.”
Bóng đêm dày đặc, tiếng vó ngựa phá lệ vang dội.
Hứa Vân Noãn ôm Nhị Hắc ngồi ở trên xe ngựa, đánh giá Mục Trần Tiêu sắc mặt trầm tĩnh đối diện, quang mang trong mắt lóe lóe, tôn nhi nàng lớn lên là thật không sai.
Con ngựa một đường đi về phía vùng hoang vu thành đông, may là Mục Trần Tiêu có lệnh bài trong tay, không thôi muốn ra khỏi thành cũng không dễ.
Thành đông mã trường của Chu gia, Chu Bân mạnh một cước đá thị nữ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-kieu-phi/781448/chuong-14.html