Lý Hàn Trạch vì để cậu vui vẻ mà dốc hết sức lực, so với lúc trước dịu dàng hơn gấp bội, Bạch Nguyệt Minh chưa từng được trải nghiệm như thế, trước kia đa số đều cảm thấy không được thoải mái lắm. Lần này lại vô cùng sảng khoái, cho dù bị cái bàn làm cộm đau cậu cũng không để ý, hoàn toàn đắm chìm vào Lý Hàn Trạch, trước khi kết thúc còn kích động đến siết chặt góc bàn mà run rẩy.
Bạch Nguyệt Minh như vừa mới được vớt từ trong nước ra, quần áo ướt đẫm bởi mồ hôi, thân mình mềm nhũn được Lý Hàn Trạch ôm lấy, "Lăn lộn cả đêm rồi, em ngủ đi, anh tắm cho em."
Bạch Nguyệt Minh mê man nhìn hắn, buồn ngủ đến không mở mắt nổi nhưng vẫn cố hỏi hắn, "Anh không bóc thẻ hả?"
Mỗi lần được ăn no xong tâm trạng của Lý Hàn Trạch đều rất tốt, hắn ôm Bạch Nguyệt Minh vào phòng tắm, "Anh đã có thứ mình muốn rồi, không cần bóc nữa."
"Anh không muốn lấy ảnh hả?" Bạch Nguyệt Minh nói chuyện cứ thì thào thì thào, hỏi xong liền ngủ mất.
Tối hôm qua ngủ quá muộn nên qua ngày hôm sau đến bốn giờ chiều cậu mới dậy, cũng may là chủ nhật chứ không cậu sẽ cười vào mặt Lý Hàn Trạch, hắn bảo cậu phải học tập thật tốt mà người làm trễ nãi việc học của cậu cũng chính là hắn.
Cả người Bạch Nguyệt Minh bủn rủn, bò dậy từ trên giường, không khỏi nhớ về chuyện đêm qua, quả nhiên thực hành nhiều thì kỹ thuật cũng tiến bộ hẳn.
Cậu tưởng Lý Hàn Trạch si mê mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-phat-cho-toi-mot-omega-rat-ngot/1347516/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.