Sáng sớm hôm sau lúc tỉnh lại Bạch Nguyệt Minh mới ý thức được ngày hôm qua cậu với Lý Hàn Trạch đã làm!
Không phải làm ở bờ sông, khi đó tuy cậu xỉn dữ dội, ôm cổ Lý Hàn Trạch không buông muốn hắn làm ngay tại bờ sông nhưng cuối cùng vẫn bị Lý Hàn Trạch dỗ dành đi đến một khách sạn gần đó thuê phòng.
Sau đó...
Bạch Nguyệt Minh kéo chăn che lại khuôn mặt đỏ rần của mình. Tối hôm qua cậu uống say, Lý Hàn Trạch cũng say sao?
Cậu cố gắng nhớ lại phản ứng tối hôm qua của Lý Hàn Trạch. Đầu óc cậu vẫn còn mơ mơ hồ hồ, chuyện đêm qua cứ như một giấc mơ, rất nhiều ký ức rời rạc thành từng mảnh nhỏ không nối liền được.
Rốt cuộc có làm không? Là mơ hay là thật? Trước kia hình như cũng nằm mơ giống vậy rồi thì phải...
Bạch Nguyệt Minh sờ vị trí bên cạnh, không có người, trong phòng cũng yên tĩnh.
Chẳng lẽ hôm qua Lý Hàn Trạch sợ chính mình làm bậy nên thuê hai phòng?
Bạch Nguyệt Minh đỡ cái eo bủn rủn ngồi dậy, trên người khô thoáng sạch sẽ, không có cảm giác mồ hôi đầm đìa như nằm mơ, cậu mất mát thở dài.
Xem ra là tự mình nằm mơ rồi, nhưng sao cơ thể lại ê ẩm thế nhỉ? Chẳng lẽ là trạng thái say xỉn trong truyền thuyết?
Nghe nói uống nhiều rượu bia thì qua hôm sau sẽ không được thoải mái.
Bạch Nguyệt Minh lại thở dài, đỡ eo xuống giường, "Má ơi, uống bia mà mông cũng đau là sao?"
Vì quá đau nên cậu vừa đứng lên đã ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-phat-cho-toi-mot-omega-rat-ngot/1347501/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.