Tâm tình Bạch Nguyệt Minh khá hơn nhiều, vỗ vai Lý Hàn Trạch, "Sau này không muốn bị cắm sừng thì đối xử với em tốt chút đi."
Con ngươi Lý Hàn Trạch đen lại, "Em nói gì?"
Bạch Nguyệt Minh bị giọng hắn làm cho run rẩy, nhưng cậu cảm thấy mình không nói gì sai, kiên cường ưỡn ngực nhỏ, "Trong sách nói, tình yêu phải xuất phát từ hai phía, nếu chỉ có một bên bỏ sức mà không được bất cứ lời đáp trả nào thì sẽ bị nản lòng thoái chí, sẽ đi tìm một cái ôm ấp áp từ nơi khác."
Lý Hàn Trạch đau đầu, nếu không giải thích rõ ràng với Bạch Nguyệt Minh sợ rằng não cậu lại tiếp tục bổ ra mấy chuyện trên trời, hắn xoa huyệt thái dương kiên nhẫn giải thích, "Em nghe đây, tôi với mẹ của Lý Thư chỉ là quan hệ bạn bè, cậu ấy gả cho anh tôi, sau này bọn họ qua đời không ai chăm sóc đứa nhỏ nên tôi mới đem Lý Thư về nhà nuôi."
"Thật sao?" Bạch Nguyệt Minh nghe được lời này, đôi mắt sáng lấp lánh trở lại, cậu nhón chân lên nhìn chằm chằm vào đôi mắt Lý Hàn Trạch, "Nói vậy là anh chưa từng yêu người đó? Cũng không sinh em bé với người ta? Trong lòng anh chỉ có mình em, em là mối tình đầu của anh sao?"
"Luyên thuyên mãi có thấy phiền không?" Lỗ tai Lý Hàn Trạch đỏ lên, không biết do trời lạnh hay do điều gì khác. Hắn đội nón lên, lại kéo nón của áo lông đội lên cho Bạch Nguyệt Minh, cuốn khăn quàng cổ lại biến cậu thành một con chim cánh cụt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-phat-cho-toi-mot-omega-rat-ngot/1347492/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.