Sau khi mấy đứa nhỏ đều đã đến đông đủ, mọi người liền bắt đầu ồn ào nhốn nháo đòi leo núi. Không vì mục đích gì cả, chỉ đơn thuần là muốn lên núi chơi. Hiện tại không có TV và máy tính, cha mẹ cũng không đưa con đi tham gia các hoạt động ngoại khóa, trẻ em hồi đó có quá nhiều thời gian rảnh, nên chúng thích đi lang thang từ chỗ này sang chỗ nọ.
Ngọn núi này không cao, cũng không có gì đặc sắc, trên núi không phải cây thì cũng là hoa, ngay cả một cái sơn động cũng không có. Một đám nhóc bò lên núi rồi đi loanh quanh vài vòng, hái mấy trái đào dại và táo để ăn, dù nó chua loét, hương vị chẳng ra làm sao cả, nhưng mà bọn trẻ rất vui vẻ mà ăn hết chúng. Ở thời đại này trẻ em không nhõng nhẽo, có đồ ăn là rất vui rồi, tuyệt đối không kén ăn, ở điểm này thì Quý Chuyên quả thật rất bội phục chúng.
Ăn uống no đủ rồi lại chơi trốn tìm vài lần, mọi người liền chuẩn bị xuống núi. Có một đứa nhóc đột nhiên nói: "Tao muốn đi tiểu."
"Tao cũng vậy."
"A, tao cũng muốn đi."
Vốn dĩ không có gì đặc biệt, Quý Võ đột nhiên đề nghị: "Chúng ta tới thi xem thử đứa nào bắn nước tiểu cao hơn."
"Được á được á!"
Hiển nhiên đây không phải lần đầu họ làm như vậy, tự động xếp thành một hàng dưới chân núi, Quý Võ còn vẫy vẫy Quý Chuyên: "Duyên Duyên, đi qua bên này."
"......_" Quý Chuyên tuy có hơi mót, nhưng anh tình nguyện nhịn về nhà đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-che-tao/1162706/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.