Hạ thiên Kỳ đưa tay dụi mạnh đôi mắt, sau đó nhìn về hướng phát ra giọng nói, quả nhiên người chính khí đầy mình đang đinh tới chính là ông chú. Trong bóng tối gương mặt của ông chú có vẻ hơi mơ hồ.
Tuy nhiên ở tình huống nguy hiểm trước mắt, nhìn thấy người có thể giúp mình thoát chết, đừng nói là tưởng tượng ông ta chính khí lẫm liệt, cho dù có nghĩ thành thiên thần hạ phàm cũng không quá.
“Ông…”
Hạ thiên Kỳ giật mình chỉ tay về phía ông chú, cổ họng của hắn giống như là bị thứ gì đó bóp nghẹn lại ở bên trong, tắc nghẽn đến mức không thể phát ra tiếng.
Nhìn thấy ông chú bước tới bên cạnh hắn, Hạ Thiên Kỳ mệt mỏi hỏi:
“Ông… Tại sao ông lại ở đây?”
“Đi ngang qua, tiện thể giết nó.” Ông chú bẻ hai nắm đấm tay kêu rôm rốp, trông bộ dạng hết sức tàn ác.
Hạ thiên Kỳ chưa bao giờ thấy giọng nói của một lão già nào, lại có thể tuyệt vời như vậy.
Câu ông chú vừa nói: “Đi ngang qua, tiện thể giết nó” thật sự vô cùng bá đạo.
Ông ta chẳng đề cập tới chuyện cứu Hạ Thiên Kỳ.
Tuy nhiên việc này cũng không quan trọng, quan trọng là ông chú đã tiêu diệt lũ ác quỷ. Chỉ cần xử lý được ác quỷ, thì hắn và Vương Nhã Chi cũng sẽ được an toàn.
“Ách… Xem ra tôi đoán không lầm, ông thực sự sẽ không trơ mắt nhìn thấy tôi chết ở đây.”
Lúc Hạ Thiên Kỳ nói những lời này, thật ra trong lòng không có chút tình nguyện nào, tuy nhiên vẫn cố dối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-ac-quy/25903/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.