Từ lúc bước sang mùa thu đến nay, xung quanh khu vực sông Trinh Thủy bởi vì trời mưa làm ngập hết hoa màu, chẳng những thế đất núi bao quanh đường cái còn bị sạt lở, gần như cắt đứt liên hệ ở nơi này với bên ngoài.
Vác một ba lô nặng trịch leo núi, mang một đôi ủng lội mưa đến đầu gối, đã thế còn khoác thêm áo mưa màu xanh nên bộ dạng Hạ Thiên Kỳ lúc này giống như một cái bánh chưng.
Mặc dù đã đến sông Trinh Thủy trước thời gian yêu cầu, quá trình đi đến thôn Hồ Lô cũng gặp nhiều khó khăn nhưng bọn hắn vẫn như trước, đánh giá thấp độ khó của nhiệm vụ lần này.
Bởi vì trời mưa to mấy ngày liền không dứt, cho nên đường ray duy nhất để ra khỏi đây cũng bị nước mưa phá hủy, bất đắc dĩ bọn hắn mới phải chọn ngồi ô tô, nhưng dù thế cũng không thể nào đi qua đường cái.
Hai người bỏ tiền thuê nguyên một chiếc xe, thời gian từ sông Trinh Thủy đi cũng không có mất mát gì, nhưng đoạn đường này quá xóc, làm cho bọn họ rất muốn ói. Lãnh Nguyệt thì vẫn ổn, ngoại trừ sắc mặt hơi khó coi một chút, thì chỉ im lặng, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ. Nhưng Hạ Thiên Kỳ mới là thảm, vốn dĩ hắn hơi bị say xe, lại thêm đoạn đường này chốc chốc lại dừng, đã thế xe còn lắc lư rất nhiều, làm hắn nôn luôn trên xe, thậm chí đến cuối cùng còn nôn ra mật đắng.
Đoạn đường rời khỏi sông Trinh Thủy hai người họ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-ac-quy/2583399/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.