Ngồi xổm trong cái phòng đang bốc lên mùi nước tiểu nồng đặc, Doãn Diêm Tĩnh giống như một con mèo đang bị hoảng sợ, lông tơ toàn thân đều không khống chế được mà dựng đứng cả lên.
Trong lúc chờ đợi mình giải quyết vấn đề kia, Doãn Diêm Tĩnh thậm chí còn chưa có đi tiểu xong liền như gặp phải quỷ, nhanh chóng thoát ra khỏi căn phòng nọ.
“Mẹ kiếp, thật sự là nặng mùi quá đi!
Doãn Diêm Tĩnh không chịu được liền chửi tục, sau đó bước nhanh đến bồn rửa tay trước mặt, vừa vặn vòi nước vừa lên tiếng nói với nữ sinh đang ở bên ngoài.
“Đợi tôi thêm một chút nữa nha, tôi rửa tay cái đã!”
Bất quá câu hỏi dò chừng này cũng không có bất kỳ câu trả lời nào, Doãn Diêm Tĩnh đối với sự im lặng của nữ sinh kia cũng không thèm để ý, dù sao cô cũng đã rửa tay xong, vốn dĩ cũng không mất nhiều thời gian cho lắm.
Vặn chặt vòi nước lại, nhanh chân bước ra khỏi nhà vệ sinh, Doãn Diêm Tĩnh bị gió lạnh thổi ở bên ngoài hành lang dọa cho giật mình.
Bởi vì giờ phút này đây, trong hành lang không có bất kỳ một người nào, nữ sinh kia trước đó có nói sau khi xong sẽ ở bên ngoài chờ cô, nhưng lúc này đã không còn nhìn thấy.
“Đồ điên?”
“Đồ điên? Cô còn có ở đó hay không vậy?”
“Vương Phượng Sắc? Nói cho cô biết, cô đừng có mà dọa tôi, đi ra mau lên đi...!”
Nhìn hành lang không có một ai, Doãn Diêm Tĩnh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-ac-quy/2583331/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.