Tiếng đàn vừa rứt,Cẩm Vân liền nhẹ nhàng đứng dậy,nhưng đôi chân nàng như mất đi sức lực,bước chân chao đảo sút chút ngã thì lại được Quân Lâm Uyển phi thân đến bên cạnh ân cần đỡ lấy .Quân lâm Uyển vì nhìn ra nàng có biểu hiện bất thường ,trong lòng không an ổn liền đưa nàng rời khỏi điện.
Trong khi mọi người vẫn còn trầm đắm trong cảm xúc mà tiếng đàn của nàng mang lại,không một ai biết họ đã ròi đi từ lúc nào.Cho đến khi sực tỉnh bởi tiếng vỗ tay đầu tiên,cả điện mới vỗ tay như sấm,hết lòng khen ngời Đông Yến công chúa lẫn thái tử phi Bắc Tề.
-Cẩm Vân nàng sao vậy...sạo lại run như vậy hả.
Quân Lâm Uyển giật mình nhìn cơ thể nhỏ bé đang vô cùng run rẩy trong lòng mình,trong tim hắn bỗng trào lên một cỗ chua sót lẫn lo sợ.Hắn lo lắng cố kéo nàng ra khỏi lồng ngực mình,nhưng Cẩm Vân lại không một chút phối hợp ,đôi tay vẫn một mực víu lấy áo Quân Lâm Uyển,nàng cúi gằm mặt yếu ớt nói:
--Ta xin huynh...huynh để ta ở một mình được không...
-Thiên Cẩm Vân Nàng mau nhìn ta,có phải là trúng độc rồi không .Đi ta đưa nàng tìm thái y.
Quân Lâm Uyển sốt ruột đến mức không kìm chế được cảm xúc mà mắng nàng.Cẩm Vân biết Quân lâm Uyển sẽ không để ý đến lời nàng nói ,bất đắc dĩ đành dùng hết sức đẩy mạnh Hắn ra,rồi bỏ chạy về phí hậu hoa viên..."phát tác rồi...nó lại phát tác rồi..."
Quân Lâm uyển bị đẩy mạnh bất ngờ,bản thân không chút phòng bị mà chao đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-bao-thien-ha-cam-de-phi/3147961/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.