Quân lâm Uyển vừa đặt chân tới đình viện trong Phù Dung các liền nhìn thấy cảnh tượng hết sức kì quái, Cẩm vân ngồi đối diện đệ đệ của hắn mà miệng ngoác đến tận mạng tai,cười ngờ nghệch như kẻ ngốc.Quân Lâm Phong ngồi cạnh bộ dạng cũng chẳng kém là mấy,miệng há to vừa vặn nhét một quả trứng,mắt tròn xoe thiếu nỗi là rớt đi đôi mắt,khổ sở vô cùng tưởng chừng như bị điểm huyết cứng đơ cả người
Quân Lâm Uyển khẽ thở dài,nhìn vậy cũng đủ biết kết quả của cuộc đấu cờ ngày hôm nay rồi...
-Trấn Bắc vương,ta nghĩ đệ nên về gỡ bỏ bảng hiệu thánh thủ cờ vây luôn đi là vừa,để đệ trở về là giúp đỡ cho hoàng tẩu của đệ...chưa chi đã sớm làm bại tướng rồi hay sao.- Quân Lâm Uyển bước tới mở miệng châm trọc,lắc đầu nhìn bàn cờ bày trước mặt,đúng là thua deesm thảm hại.
-hay nhân thể gỡ nốt bảng Trấn Bắc vương đại tướng quân,ta vữa này mới hai chiêu đã đạp đệ dưới chân rồi,sau này ra chiến trường không đánh nổi quân địch rất e mặt đó kkkkkk...
Cẩm Vân nổi hứng cũng không bỏ qua cơ hội tốt,liền hùa theo Quân Lâm Uyển một phen bắt nạt tiểu hoàng đệ này.
-Phu thê các người....
Quân Lâm Phong bị trêu tức đỏ cả mặt,cứng họng không thể nói nổi cặp nhà này.Nhưng cũng đâu để chút mặt mũi cuối cùng bị ném đi mất...
-Lúc này chỉ là đệ nhường người mà thôi,hoàng tẩu muốn đấu chúng ta đấu một sòng phẳng một phe...Còn nữa hoàng tẩu cũng là nhi nữ của thầy (thừa tướng Bắc tề-Người cha trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-bao-thien-ha-cam-de-phi/3147951/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.