Cẩm Vân sau khi uống canh giải rượu một hồi trí nhớ liền tuôn ra như suối,đương nhiên mấy cái truyện tày đình của nàng cũng nhớ không sót một chi tiết.Cẩm Vân thật sự chỉ muốn đập đầu vô tường chết quách đi cho rồi,bảo sao mỗi lần nàng rủ mấy người trong tổ nghiên cứu đi uống rượu coi như hôm đó là bọn họ biệt vô âm tín,mất sạch dấu vết.Ôi mặt mũ của nàng thanh danh của nàng đều bị chính nàng đêm ra làm trò cười cho thiên hạ.Cẩm Vân cảm tưởng tương lai phía trước của mình như có ngàn tấm màn đen che phủ tược hồ không nhìn ra nổi dù chỉ là một đốm trắng (T0T)
Tội thứ nhất: Uống rượi say còn làm loạn cả thanh lâu,đánh nhau vói người của quận vương phủ, suýt chút nữa là biến "lợn "vương gia thành "lợn" thái giám.
Tội thứ hai: sỉ vả Quân Lâm Uyển,bạo loạn tra tấn thái tử,véo má, giất tốc,cưỡng hôn,ôi trời nàng còn tát hắn mấy cái nữa.
Tội thứ ba:cái tội quan trọng nhất,cái tội đáng chết nhất -tội loạn ngôn nói hết sự thật của nàng cho "Mĩ Nam Rắn Rết" luôn rồi,còn bắt hắn cõng ba vòng quanh phủ.Cái phủ này nói lớn thì không quá lớn nhỏ cũng không quá nhỏ chắc chỉ tầm gần bằng nữa hoàng cung."Ôi nửa hoàng cung nghe mới thật nhỏ bé làm sao!"
Cẩm Vân há hốc mồm khóc không thành tiếng:
-OMG!Lục Mãn Y mày đúng là điên thật rồi, điên thật rồi,còn không đưa mày vào trại chắc tao chết mất thôi hu hu hu...
Hoàng cung -Thượng Thư Phòng.
Trái ngược hoàn toàn với vị thái tử phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-bao-thien-ha-cam-de-phi/3147938/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.