Dưới ánh mắt chăm chú của Triệu Kiến Xuân, Minh Hạ âm thầm đứng thẳng người, vẻ mặt không thay đổi, nhìn như bình tĩnh, trong lòng lặng lẽ đánh trống: Giáo viên sao lại dùng ánh mắt này nhìn cô? Không phải còn muốn cô bổ sung quá trình chứ? Đừng làm thế! Vạn nhất lật xe thì làm sao!
Trong khi Minh Hạ đang thầp thỏm không thôi, Triệu Kiến Xuân cuối cùng cũng lên tiếng: "Em có thể nói cho thầy, nguyên nhân làm như vậy không?"
Minh Hạ sửng sốt một chút, chợt phản ứng lại, thầy hẳn là hỏi cô vì sao đột nhiên nói mình là "thiên tài".
Tại sao? Chính là vì không bị định tính là gian lận a!
"Bởi vì quá áp lực, em không thích áp lực. Nhưng bây giờ, cao tam sắp thi đại học, em không thể tiếp tục như vậy". Minh Hạ vẻ mặt chính trực đáp.
Triệu Kiến Xuân khẽ gật đầu, tựa hồ có thể lý giải lý do này của cô, há mồm đang chuẩn bị nói cái gì, chợt nghe thấy cửa văn phòng đột nhiên truyền đến tiếng nói chuyện của Vương Phi.
"Lưu Nham Thụy, cậu đứng nửa ngày rồi, rốt cuộc có vào văn phòng hay không? Không vào thì tránh ra một chút, đừng chặn ở cửa, chặn đường."
Minh Hạ quay đầu lại, chỉ thấy Vương Phi đẩy cửa phòng làm việc ra, đi vào, trên tay còn cầm một quyển sách cùng một cây bút.
Màu sắc và độ dày của cuốn sách có chút quen mắt, chờ Vương Phi đến gần nhìn kỹ, không phải là cuốn sách toán "Ngũ Tam" cô đưa hay sao?
Minh Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-bao-cap-hoc-ba/2964466/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.