"Để người ta hôn một cái đi mà!" Kiều Ý giở trò trên người Thẩm Ngôn Khanh, đủ loại làm nũng với cô ấy, "Không cho thì em sẽ... Cào chị..."
"Ha ha ha... Đừng nghịch..."
Trong căn phòng đều là tiếng cười của Thẩm Ngôn Khanh và Kiều Ý, bị cù nếu nhịn không cười thì được, không nhịn được càng cười càng buồn.
Kiều Ý tiếp tục, cô biết Thẩm Ngôn Khanh ngoài miệng nói đừng nghịch nhưng kiểu gì cũng sẽ chiều cô, vì thế lại càng làm càn, nhìn Thẩm Ngôn Khanh đang cười điên cuồng, Kiều Ý nghiêm mặt dọa: "Biết sai chưa? Rồi, hôn một cái nào..."
Thẩm Ngôn Khanh tới gần, môi chạm nhẹ lên má Kiều Ý một cái.
"Bây giờ được rồi chứ?"
"Khanh Khanh..." Tiếng cười đột nhiên im bặt, Kiều Ý đột nhiên trở nên trìu mến, bàn tay vốn đang gãi eo Thẩm Ngôn Khanh dần siết chặt vòng eo thon gọn của người ấy.
Gần gũi kề mặt liền cảm thấy nên phát sinh chút gì đó, môi chị ấy đỏ, tươi mà không tục.
Đây là màu sắc Kiều Ý thích nhất.
Đã lâu rồi tôi mới được tiếp xúc gần gũi như vậy, mình gần như quên mất đôi môi của chị ấy mềm mại như thế nào.
Hơi thở của Thẩm Ngôn Khanh phả vào mặt cô, ấm áp ấy khiến lòng Kiều Ý trở nên xôn xao, mà ánh mắt khi Thẩm Ngôn Khanh đối diện với cô dịu dáng có thể hòa tan người khác. Kiều Ý không kìm nén được, hơi thở dồn dập, tim đập liên hồi, cô hơi chần chừ cuối cùng nhắm mắt lại hôn lên môi Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/queo-vao-gl/3400308/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.