"Kiều Ý, chúng ta dừng lại ở đây đi."
"Cái gì gọi là... Dừng lại ở đây?"
"Chúng ta cần trưởng thành hơn."
Kiều Ý miễn cưỡng mở tủ lạnh, nhưng trong giây lát cô lại bị phân tâm, suy nghĩ của cô trôi đi xa, chuyện cũ hiện rõ trước mắt.
Đã từng hạnh phúc, đã từng hứa hẹn, nhưng tất cả chỉ là đã từng mà thôi.
"Hoa quả đâu?"
Thẩm Ngôn Khanh xắn tay áo lên, dùng thìa cẩn thận phết kem lên đế bánh. Kiều Ý ngơ ngác đứng đó, hai tay trống không, vừa rồi mở tủ lạnh quên lấy đồ.
"Em nói muốn làm bánh kem, giờ người lười biếng cũng là em."
Phòng bếp của Thẩm Ngôn Khanh lớn như vậy nhưng cũng chỉ để trang trí, cô ấy rất ít khi nấu cơm ở nhà, có lẽ nơi này cũng không thích hợp được gọi là "nhà", nói là kiến trúc lạnh như băng thì đúng hơn.
Mặc dù lúc đầu Kiều Ý cảm thấy hơi khó chịu, nhưng trên thực tế, sau khi cô đến đây, nơi này trở nên "có vị nhân tình", Thẩm Ngôn Khanh dần dần tiếp nhận thuộc tính kẹo mạch nha của Kiều Ý.
Khi mọi thứ tự nhiên trở thành thói quen, nếu một ngày kẹo mạch nha đột nhiên không còn bám vào người, sẽ cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Giống như Kiều Ý hiện tại, Thẩm Ngôn Khanh cho rằng cô có chỗ nào đó không thoải mái, "Hôm nay em sao vậy?"
Ngày mai là sinh nhật của Tiểu Nhược, Kiều Ý đồng ý tự mình làm bánh kem cho cô bé.
Nhưng Kiều Ý không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/queo-vao-gl/3400294/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.