Phim trường. 
Phụng Sa cúi đầu ngơ ngác nhìn về phía trước, cô và Lư Phỉ đã chia tay, Lư Phỉ dọn ra khỏi căn hộ chung của họ mà không hề hối hận. Nói đến đây, cũng không có gì đáng buồn hay tiếc nuối, trong tình huống này, cô không thể nghĩ ra khả năng nào khác ngoài việc chia tay. Thật là khó chịu khi một mối quan hệ kéo dài hai năm chấm dứt, đặc biệt là đối với một người như Phụng Sa, người mau nước mắt. 
Đậu Bích vẫn thể hiện khả năng diễn xuất cực đỉnh trước ống kính, không phải vô cớ mà mọi người trên Weibo gọi cô ta là "em gái ngực bự nhưng không có đầu óc", bây giờ Phụng Sa không buồn đánh giá diễn xuất của cô ta, có thể thấy cảm xúc của cô đã ở mức thấp nhất. 
"Ê!" 
Liên tiếp ba tiếng "ê", cũng không kéo Phụng Sa về hiện thức được, cô đã rơi vào trạng thái trống rỗng. 
"Này!" 
Hả? 
Phụng Sa lúc này mới để ý, "Chị gọi em à?" 
"Không gọi cô thì gọi ai, đổi nước cho tôi." Trợ lý của người này không có mắt ở đoàn phim nên cô ta bắt đầu gọi Phụng Sa, giọng điệu của cô ta rất không tử tế. 
Lấy nước thì cứ nói lấy nước, hách dịch như vậy làm gì? Trợ lý cũng có tôn nghiêm đấy. 
Tâm trạng của ngốc vô cùng không tốt, mọi cảm xúc tiêu cực lúc này cũng tăng lên gấp mấy lần, bình thường chịu Đậu Bích xả tức còn ổn, lúc này không hiểu sao lại khó chịu vô cùng, chẳng lẽ trời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/queo-vao-gl/3400279/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.