Hai tay Dương Kiền vịn đầu gối đứng lên, nhìn mẹ mình từ trên cao xuống, khẽ thở dài nói, "Nói nhiều cũng vô ích thôi, ngắn gọn một câu, khôngphải là Thẩm Kiều con không cưới. Dĩ nhiên, ngài là mẹ, nên con khôngthể bất hiếu, lời của ngài con cũng sẽ nghe, nếu như ngài thật sự cảmthấy cả đời này không được ôm cháu nội cũng không sao, vậy coi như chúng ta cùng có chung nhận thức rồi."
"Cái gì mà có chung nhận thức," Điền Ngữ Hồng không hề nghĩ ngợi caogiọng nói. Ba Dương vội vàng chuẩn bị đứng lên, cẩn thận an ủi bạn già,hơn nữa còn có vẻ giận không kềm được quay về phía Dương Kiền quátlớn,"Nói ít lời vô lý đi, đến thư phòng chờ ba."
Dương Kiền chẳng những không nghe, còn không hề có vẻ khiếp sợ, nóitiếp: "Không thể quang minh chính đại cưới Thẩm Kiều, nhưng mà khôngchừng con sẽ làm ra mấy chuyện mờ ám, cứ kéo dài thì khó có thể đảm bảomột ngày nào đó Thẩm Kiều có, thứ nhất hai chúng con không kết hôn, hailà không lĩnh chứng, có con cũng không sinh được, thay vì đến lúc đó gặp rắc rối, còn không bằng bây giờ con đến bệnh viện phẫu thuật triệt sản, xong hết mọi chuyện. Mẹ, ngài cảm thấy như vậy có được không?"
Dương Kiền động tác nhanh nhạy nhảy phắt sang bên cạnh, ấm tử sa sượt qua người anh, cuối cùng đập vào lưng ghế sofa.
"Lại có thể bắt đầu uy hiếp ba mẹ, khi nói mấy lời này con có dùng đầuóc để suy nghĩ không vậy?" Điền Ngữ Hồng tức giận, cầm ấm tử sa lên liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-phai-yeu-anh/1901281/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.