Cửa lớn bằng gỗ tử đàn của phòng tiệc bị đẩy ra từ bên ngoài, khách khứa đã rời đi hết, hiệntrường trở nên tĩnh lặng, một mảnh tối đen, ánh đèn ở hành lang từ cửachiếu vào, mà dưới ánh đèn bóng dáng của anh bị kéo càng cao lớn hơn.
Dương Kiền vẫn mặc bộ quần áo khi tham gia bữa tiệc, nhưng mà áo vest đã bịném ở trên xe, nơ cũng biến mất không thấy đâu nữa, cổ áo khẽ mở, tay áo bị vén lên, lộ ra một cánh tay gầy gò nhưng rất có lực. Theo trí nhớ,anh đi vào phòng tiệc tối đen, lấy điện thoại di động ra soi xuống mộtsố chỗ, cúi thấp người xuống, lo lắng cẩn thận tìm cái gì đó.
Ánh đèn trong phòng tiệc chợt sáng lên, Dương Kiền vội vàng đứng dậy, nhìnra cửa. Bởi vì đột nhiên có ánh sáng, nên trong lúc nhất thời anh khôngthể thích ứng mà nheo mắt lại.
Một đôi giày tây của người đàn ông trung niên đi vào phòng tiệc, đi về phía Dương Kiền. Sau khi đến gầnhậu, người đàn ông lễ độ cung kính khom người, "Kiền Thiếu, cần trợ giúp sao?"
Yết hầu của Dương Kiền khẽ di chuyển lên xuống, cố ra vẻbình tĩnh nói: "Không cần, tôi tùy tiện xem một chút thôi."
Người đàn ông trung niên lấy ra một chiếc túi trong suốt từ trong túi áo vest, bên trong chứa một chiếc khuyên tai thạch anh màu tím, "Có phải Kiền thiếu đang tìm cái này haykhông?"
Tầm mắt của Dương Kiền gắn chặt trên món đồ trang sức, trầm giọng hỏi: "Một cái nữa đâu?"
Quản lý xin lỗi nói: " Lúc dọn dẹp hội trường chỉ phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-phai-yeu-anh/140095/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.