Vừa mở cửa vào nhà thay giày xong, mẹ Lý Cảnh Mộ đã từ trong phòng bước ra.
“Mẹ, sao còn chưa ngủ?”
Mẹ Lý Cảnh Mộ vừa nhìn thấy con liền đi qua sờ lên mặt cậu, nói: “Đang đợi con.”
“Yên tâm đi mẹ, con không sao.”
“Ừ.” Mẹ Lý gật đầu, “Nói chuyện với Tiếu Vũ Triết thế nào?”
“Tốt lắm ạ.”
“Tốt là thế nào?”
Lý Cảnh Mộ vén sợi tóc hoa râm đang buông lơi của mẹ mình ra sau tai bà, “Mẹ, chúng con quyết định sẽ quen nhau.”
Mẹ Lý quan sát con mình rất kỹ nhưng lại không hề tỏ ra quá vui mừng, hồi lâu mới nghẹn giọng hỏi: “Tiểu Mộ, con thật lòng muốn ở bên cậu ta sao?”
“Vâng.”
“Không phải để làm yên lòng chúng ta mới làm như vậy chứ?”
“Mẹ, đừng lo lắng, con thật sự sẽ không làm chuyện điên rồ nữa đâu.” Biết rõ mẹ mình rốt cuộc đang lo lắng cái gì, Lý Cảnh Mộ thấy xót xa trong lòng, càng thêm áy náy hổ thẹn.
“Mẹ, yên tâm đi, sẽ tốt hơn mà.” Lý Cảnh Mộ nhẹ nhàng ôm mẹ vào lòng, an ủi bà.
“Ừ, ừ.” Mẹ Lý nén lệ, dựa vào lòng con trai mình.
“Được rồi, miễn là con thấy tốt là được, mẹ yên tâm rồi.”
Mẹ Lý cố nhịn nước mắt, nhưng rồi lại nhịn không được mà để lộ ra tia chờ đợi mờ mịt trong lời nói. Dù biết Tiếu Vũ Triết là một người tốt, nhưng lần sắp đặt này của họ rốt cuộc là sai hay đúng? Ai cũng không biết được.
Sớm hôm sau, ăn xong bữa sáng Lý Cảnh Mộ liền chạy xe đạp điện ra mở cửa tiệm như thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-nhau-qua-buoi-xem-mat/52409/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.