🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vốn chuyện con của người khác thì vợ chồng tôi không cam thiệp, nhưng Tôn Linh thì khác. Là cháu, là cô bé tôi coi như một đứa con, là chị em thân thiết của Tôn Anh nhà tôi, quả thực chúng tôi đều muốn Tôn Linh sống thật tốt. Giai đoạn trưởng thành ở tuổi vị thành niên rất quan trọng, sẽ tác động nhiều tới hình thành nhận thức, tư tưởng sống sau này.

Không phải Thư Nhiễm, có lẽ người bác là tôi đây mới là người chứng kiến quá trình lớn lên của Tôn Linh nhiều nhất. Nay tôi thấy con bé bị anh họ - con trai của Tôn Hải bắt bẻ.

Em làm rơi cái mô hình của anh hả?Không!Khi nãy em đứng đó nhìn mà!Nhìn thôi chứ em có đụng tới đâu!Tôn Linh hậm hực bỏ đi, cũng chẳng thèm chấp anh họ thua tận 4 tuổi. Là chắt đích tôn của Tôn gia, cậu bé mới 12 tuổi nhưng do được chiều chuộng nên hơi ngông cuồng.

Cháu gái tôi là thế, nó kiệm lời, nếu đổi lại là Tôn Anh, nhất định con gái tôi sẽ làm cho ra lẽ.

Tôi mang tới cho Tôn Linh một ly nước dâu mà con bé thích, rồi ngồi xuống bên cạnh.

- Lần sau cháu đừng bỏ đi như vậy, cũng đừng nhu nhược bỏ dở vấn đề. Thay vì nói bản thân, cháu hãy hỏi ngược đối phương có bằng chứng không. Chuyển từ phòng thủ sang tấn công, thể hiện khả năng giải quyết xung đột.

Không cần ngại cãi nhau, bản thân mình phải tự mình bảo vệ, không phải tác động vật lý mà bằng lời nói.

Tôn Linh cẩn thận nhận ly nước từ tay tôi, đôi mắt với hàng mi cụp xuống nhìn khá buồn.

Giá mà mẹ cháu cũng như bác.Không có ai giống ai cả, như Tôn Anh lại rất hâm mộ mẹ cháu vì cô ấy là một nữ cường giới kinh doanh. Thực ra bố mẹ cháu cũng yêu cháu, chỉ là cách họ thể hiện khác cách hai bác thể hiện thôi.Tôi tin là Tôn Hạo và Thư Nhiễm có tình cảm cho nhau và có tình cảm cho con. Họ sống với nhau ngần ấy năm rồi, lúc đầu tôi còn nghĩ kết hôn vài ba năm thì đôi đó sẽ chia tay cơ. Huống hồ họ sinh con ra, làm gì có bố mẹ nào không mảy may yêu thương đứa con dứt ruột của mình chứ.

Dịp thành lập công ty mới của tôi, Tôn Linh đã tự làm bánh kem chúc mừng. Điều này khiến tôi rất xúc động. Tôn Anh còn trêu.

- Ai không biết còn nghĩ mẹ chị sinh đôi con gái đó.



Nhưng tôi không nghĩ chiếc bánh khiến Thư Nhiễm buồn lòng. Kết thúc bữa tiệc muộn, tụi trẻ về nhà trước, chỉ còn vợ chồng tôi và vợ chồng cô ấy ngồi lại ở công ty.

- Chị dâu, Linh Linh thực sự để chị trong lòng. Sinh nhật em hay dịp kỉ niệm trong nhà, con bé không hào hứng và chỉn chu chuẩn bị như thế.

Tôn Hạo có vẻ bất ngờ khi vợ luôn mạnh mẽ lại tủi thân than thở. Tôn Hưng ngoài lúc ở Tôn gia coi hai người họ là em, thì bên ngoài đều coi là đối tác lâu năm. Anh ấy rót thêm rượu vang vào ly, rồi ngồi cạnh xoa vai tôi nhè nhẹ.

- Có con gái khiến anh choáng váng đó!

Cả ba người còn lại quay sang nhìn anh đầy thắc mắc. Tôn Hưng nhấp một ngụm rồi cười.

- Anh là con trai đầu lòng của bố anh. Ông ấy từng nói với anh rằng, ông luôn nghĩ anh xem ông là người đàn ông như thế nào. Bố anh muốn trở thành hình mẫu để anh noi theo. Và con trai thì thường muốn được như bố mình, thậm chí là giỏi hơn bố mình. Cho tới khi anh làm bố của một cô con gái. Tôn Anh không ganh đua với anh như một thằng con trai, nó cũng chẳng mong bạn trai hay chồng tương lai ganh đua với bố nó. Thay vào đó, anh là hình mẫu cho thấy một người đàn ông phải như thế nào. Những mặt tốt, không tốt, hay cả những mặt xấu xí. Anh có đang hành xử giống một người mà con bé muốn lấy làm chồng không? Đó là trách nhiệm lớn lao của người làm bố. Không ai hoàn hảo nhưng suy nghĩ này khiến anh nhắc mình cần chỉn chu hơn trước mặt Tôn Anh. Nếu có con trai, điều đó cũng làm mẫu cho thằng bé, và cũng khiến anh tốt hơn với vợ. Sẽ thật đáng buồn nếu Tôn Anh nói rằng nó không muốn chồng nó giống anh.

Tôi thấy Tôn Hạo uống cạn ly rượu, có vẻ như bị lời của Tôn Hưng đả kích sâu sắc.

- Đúng vậy, bố em không như bố anh, và em là một người bố chưa tốt trong mắt con gái mình. Anh xem, Linh Linh thích ở nhà bác hơn là nhà bố mẹ,

Đưa ly nước cho Thư Nhiễm, tôi lên tiếng an ủi,

- Nền tảng từ phụ huynh rất quan trọng, ngoài vật chất còn cả tinh thần, tình cảm. Bố mẹ em có thể chưa tốt, thì em có thể hoàn thiện mình để làm nền tảng cho Tôn Linh. Chưa muộn đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.