Tỉnh dậy mà không thấy chồng đâu, tôi xỏ dép và lọ mọ đi ra ngoài tìm người.
Căn hộ Tôn Hưng lựa chọn để sống cuộc sống vợ chồng với tôi là một căn rộng thông tầng, có đèn chùm thả từ trên xuống nhìn cực kỳ sang và đẹp.
Khi tôi đến đầu hành lang và tâm tình thoáng dễ chịu nhìn vào chùm đèn rực rỡ, bỗng nghe được tiếng mẹ chồng ngay ở phòng khách bên dưới. Tôi vốn định về phòng ngủ, nhanh chóng thay bộ đồ lịch sự hơn và ra chào hỏi bà ấy, thì lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện liên quan tới mình.
Thì ra mẹ Tôn sốt sắng tới tận đây hỏi han, vì hi vọng cơn ốm của tôi là ốm nghén. Nhưng không phải, tôi bị cảm cúm, chứ không phải mang thai.
" Thật sự không phải à? Mẹ nghe người giúp việc nói con về nhà lấy hết cam mang đi, còn nghĩ là con dâu nghén nên thèm chứ!"
"Vợ của con ốm nên háo nước, cô ấy nói muốn uống nước cam. Con chợt nhớ là nhà mình luôn có sẵn cam ngon vì sáng nào mẹ cũng uống. "
" Và con về tận nhà không phải vì nhớ nhà mà chỉ để gom đồ ăn ngon của mẹ rồi mang đi. "
" Thực ra con mua ở ngoài cũng được thôi, nhưng con đánh giá cao và tin tưởng vị giác của mẹ. Con cũng biết mẹ là người mẹ chồng hào phóng, sẽ không vì rành cam mà so đo với Na Kim của con."
" Mồm miệng đỡ tay chân. Con chả bao giờ nịnh mẹ, nhưng vì vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-nhanh-cuoi-voi-yeu-ben/3704185/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.