Tôi thầm mong Tôn Hạo hết hứng thú với mình và từ bỏ cái suy nghĩ điên rồ của anh ta. Chỉ cần nghe ai đó nhắc tới cái tên Tôn Hạo là tôi sẽ thấy khó chịu vô cùng.
Đã thế lại còn do chồng tôi nói với một cái tin dễ gây hiểu lầm. Tôi chửi rủa anh ta trong lòng.
" Tên điên chết tiệt!"
Ấy thế mà tôi đụng ngay cái tên vừa điên vừa chết tiệt đó ngay khi đặt chân tới bữa tiệc.
Cố phớt lờ sự hiện diện của đối phương, tôi kè kè bên cạnh Tôn Hưng không rời nửa bước.
Cho tới khi tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh nữ, thì thấy Tôn Hạo đã đứng sẵn ở hành lang như đã đợi từ trước.
Tôi bày ra bản mặt chán ghét và lạnh nhạt lướt qua. Tôn Hạo có vẻ không ngạc nhiên với thái độ của tôi, anh ta cất bước theo sau và buông lời cợt nhả.
- Hôm nay cô thật đáng yêu, đáng yêu tới mức tôi muốn gói cô về nhà và ném lên giường.
Vốn tôi không định nói chuyện với kẻ dở hơi này, nhưng anh ta dám phát ngôn ngông cuồng bậy bạ ở một nơi như bữa tiệc khiến tôi không thể để yên.
Tôi quay lại, nhìn sự xấc xược đáng ghét của em họ bên chồng mà nghiến răng hần giọng.
- Tôn Hạo, hãy giữ thể diện! Bôi nhọ người khác không hay ho đâu!
Anh ta biết rõ tôi ám chỉ điều gì, nhưng lại cố tình lờ sang chuyện khác.
- Giận tôi vì vụ Tôn Hưng biết cô đi khách sạn hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-nhanh-cuoi-voi-yeu-ben/3704178/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.