Ôi vậy mà người mẹ yêu dấu của tôi kiên trì và nỗ lực thực sự. Không biết bằng cách thần thánh nào, bà ấy vẫn sơ múi được một mối rất gì này nọ cho tôi đi xem mắt, lại còn vô cùng cẩn trọng khen người ta tuyệt lắm tuyệt vừa.
Ngay hôm sau, tôi bị dựng dậy từ sớm, nghe mẹ tôi căn dặn mà câu được câu không. Tóm lại tôi phải ghi điểm trong mắt đối phương và cố gắng kiếm cớ gì đó để có thể gặp gỡ thêm vài lần với đối tượng xem mắt ấy. Mục đích rất rõ ràng, nhằm thúc đẩy tiến triển tình cảm cho tôi.
Mẹ tôi vẫn tin vào câu "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén".
Tôi gật đầu lia lịa nhưng lòng đã có sẵn quyết định. Còn lâu tôi mới chịu, tôi sẽ phá game để khỏi phải kết hôn sớm. Thời đại này 30 tuổi kết hôn vẫn chưa muộn, tôi còn trẻ măng à!
Mang theo tâm thế lửng lơ nửa vời, tôi tới một nhà hàng sang trọng. Ừ thì hẹn tới nơi như này, xem ra cái người tên Tôn Hưng kia cũng giàu có và ít nhiều tôn trọng tôi.
Nhân viên lễ tân mỉm cười hỏi tôi.
- Xin hỏi quý khách đã đặt bàn trước chưa ạ?
Dĩ nhiên là tôi chưa gì rồi, tôi bèn nhắc tới tên người đàn ông sẽ xem mắt tôi.
- Tôn Hưng!
Cô gái đó khẽ giật mình, rồi nhanh chóng mỉm cười chuyên nghiệp.
- Ngài Tôn đã đặt bàn, mời cô Kim đi hướng này.
Tôi cũng ngạc nhiên, Tôn Hưng chu đáo phết chứ đùa, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-nhanh-cuoi-voi-yeu-ben/3704162/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.