*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mạch Đồng vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa lướt lướt mấy kênh trên TV.
Cô về nhà được bốn ngày rồi, và sắp rảnh rỗi đến phát ngán.
Thỉnh thoảng Chủ Yếu sẽ gửi tin nhắn cho cô, nhưng hai người cũng không nói chuyện quá nhiều, dường như anh khá bận rộn, mỗi tin nhắn đều phải qua rất lâu mới có phản hồi, nhưng cho dù vậy Mạch Đồng cũng không hề cảm thấy tự ái, mỗi lần nhận được tin nhắn trả lời cô đều mừng thầm như cô ngốc vậy.
Mạch Đồng biết mình xong rồi, nhưng cô lại không muốn tự cứu chút nào.
Trầm luân thì trầm luân thôi.
Cuối cùng vào ngày thứ bảy, Mạch Đồng cũng nhận được điện thoại của Chủ Yếu.
Giọng anh rất trầm ấm, nhẹ nhàng, như một làn gió xuân thổi tới từ miền đất hứa, tay Mạch Đồng cầm điện thoại bỗng run nhẹ lên.
… Nhưng hình như cô đã nghe thấy chất giọng này ở đâu đó rồi thì phải.
“Mấy người Sơn Dương Hồ đã quyết định được thời gian rồi, buổi họp mặt sẽ tổ chức lúc 8 giờ tối nay nhé.” Sau khi Chủ Yếu đọc địa chỉ và thời gian cho Mạch Đồng, anh lại hỏi thêm, “Em biết nơi này không?”
“……” Mạch Đồng cúi đầu nghiêm túc nghiền ngẫm, sau cùng cô đành nói, “Tôi không biết…”
Đầu kia điện thoại vang lên tiếng cười khe khẽ, “Nếu vậy thì tôi tới đón em.”
“….A, không cần đâu.” Mạch Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-anh-tu-mot-sai-lam/3202279/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.