Snape và Carey cùng nhíu mày nhìn tên quỷ nhỏ đang cầm bát ăn như hổ báo kia. Mà lúc này tên nhóc ấy đang tập trung chú ý tới cái bát còn lớn hơn so cái mặt nó, hoàn toàn làm như không nhìn thấy hai ánh mắt chăm chú có thể lập tức giết nó.
Quay về vài phút trước…
Sau khi trong bụi cỏ lăn ra một vật thể không rõ, càng ngày càng quen cách suy nghĩ của phù thủy, Carey được Snape huấn luyện hơn một năm lập tức nắm chặt đũa phép trong tay đứng lên!
Trong nháy mắt Snape nhận ra cái vật thể không rõ này là gì. Dưới lớp bùn đất và cỏ rác mơ hồ có thể thấy được màu tóc bạch kim, đôi mắt lam xám, và cả một đôi tai hơi nhọn so với người thường… Chính đôi tai này giúp cho Snape biết đây là một tinh linh nhỏ khoảng bốn năm tuổi!
Nhóc tinh linh cả người đầy bùn đất dùng đôi mắt to xinh đẹp liếc nhìn Snape và Carey, nếu đổi thành người khác có thể đã hét lên đáng yêu quá, nhưng đặt trên người cả hai vẻ đáng yêu này không có đất dùng! Bọn họ đứng im, nhìn thấy Snape và Carey không tiến tới, tên nhóc con này ngồi dưới đất mếu máo oa oa khóc lớn.
Carey nhíu lông mày, càng nắm chặt đũa phép trong tay, trực giác nói cho cậu biết, cái tên nhóc này có thể gây ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống tương lai của cậu, mà cậu dường như không thích loại ảnh hưởng này!
Nhiều năm về sau sự thật chứng minh trực giác của Carey chính xác đến thế nào! Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-qua-khu/69310/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.