“Severus, ta có thể giao phó tương lai gia tộc Prince cho anh không?”
Nói xong Hearst rời đi, lời của ông khiến Snape phải rung động. Mấy ngày sau đó anh vẫn luôn bị nhiễu loạn tâm trí vì nó.
Tương lai gia tộc Prince, anh có thể sao?
Snape rất muốn chửi rủa Hearst, nhìn anh đáng tin cậy vậy ư?
Snape vén tay áo, dấu hiệu xấu xí màu đen kia còn hiện lên rõ ràng trên cánh tay. Anh đã trở về ngàn năm trước, vậy mà dấu hiệu hắc ám này vẫn theo anh như hình với bóng. Chỉ bằng dòng máu đã giao tên nhóc kia (vì người được gọi là tên nhóc kia có thể là tổ tiên của mình, giáo sư độc mồm độc miệng đã rất khách khí khi không gọi là thằng quỷ con) cho anh, ông ta không sợ sau này mình sẽ đối xử tệ với nó sao? Kể cả lão sư tử thành tinh Dumbledore cũng phải cùng anh thỏa thuận trước rồi mới dám để anh bảo vệ con trai Lily, thậm chí trong suốt quá trình lão còn không ngừng thăm dò, ám chỉ, áp bức anh.
Snape dám dùng hai thùng sên đánh cược, nếu Hearst được phân loại, không phải vào Gryffindor thì cũng là Hufflepuff. Thế nhưng bây giờ Hogwarts chưa được thành lập, anh đánh cược với ai đây? Nghĩ đến Hogwarts, Snape lại mất tinh thần. Dù là ai khi tỉnh lại phát hiện những gì mình quen thuộc đều biến mất, tâm trạng cũng sẽ không tốt được.
Snape còn đang suy nghĩ thất thần thì cửa mở ra, Carey phấn chấn đi đến. Tinh thần bừng bừng khí thế của cậu cùng dáng vẻ uể oải của Snape do nọc độc và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-qua-khu/69303/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.