Với tiếng còi hơi Hogwarts, xe lửa chậm rãi đi về trước.
“Oa, đây là tàu tốc hành Hogwarts này!” Gres ngồi trong toa Malfoy hưng phấn mở to hai mắt. Rốt cuộc cô bé đã thoả mong ước đến trường trước một năm rồi. Từ sáng cô bé và Hugo được vợ chồng Malfoy tiễn tới sân ga. Vì hiệu ứng oanh động do Snape xuất hiện mang lại, tất cả mọi người chấp nhận anh được vắng mặt.
Draco cưng chiều nhìn cô bé: “Hàng năm chúng mình đều phải đến trường bằng tàu, anh sợ em sẽ sớm ngán thôi.”
Gres mạnh mẽ lắc đầu: “Không đâu, rất thú vị mà, hơn hẳn cưỡi ngựa ấy.” Không thể trách Gres cổ hủ, cô bé đã từng ở thời đại ngàn năm trước, không có phương tiện giao thông thoải mái như này, có thể có ngựa đã là quý lắm rồi. Ngồi lưng ngựa cả ngày, cảm giác lúc xuống thật sự không mấy dễ chịu.
Không biết là hiệu trưởng đời nào nghĩ ra ý kiến này nhỉ. Gryffindor dũng cảm dẫn dắt phát minh Muggle, Ravenclaw thông minh cải tiến cho phù hợp với phù thuỷ, Hufflepuff lo lắng tỉ mỉ cho sự thuận tiện, Slytherin cũng chú ý tới mặt kiểu cách và thư thái. Đúng là một sáng ý!
“Em còn nghe nói các Muggles có một loại xe biết bay trên trời, không chậm hơn chổi bay của chúng ta đâu.” Gres chớp chớp mắt, nhớ lại lần trước vất vả đến thế giới Muggle, còn chưa kịp nhìn gì đã bị Severus tóm về.
“Xì.” Blaise vừa vào toa bật cười. Hôm nay cậu đến khá muộn, nhưng vừa lên xe đã nghe các Slytherin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-qua-khu/1899009/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.