Sau khi Snape và Salazar ăn xong thì tiếp tục đi. Từ khi bọn họ rơi khỏi thác nước rồi tiến vào khu rừng rậm này tính đến hiện tại đã qua hai ngày rồi!
Những động thực vật họ nhìn thấy càng lúc càng kỳ quái, giống như lúc này: một con gấu bắc cực dáng điệu ngây thơ đi đến một gốc cây dừa để hái quả dừa, một gốc cây Tiên Nhân Chưởng nở ra một đóa hoa Tuyết Liên, Snape bắt đầu hoài nghi bọn họ không còn ở England, phải biết rằng cho dù là Rừng Cấm ở Hogwarts cũng không có động thực vật kỳ quái như vậy.
Nhờ những hiện tượng kỳ quái này làm di chứng từ sự kiện trưa hôm qua của Snape bị phân tán bớt, khiến sự hối hận của anh ít đi một chút, không khí giữa hai người cũng không còn xấu hổ như ngày hôm qua.
“Phía trước có thứ gì đó.” Giọng Salazar phá vỡ tình trạng tự hỏi của Snape, anh nhìn theo phương hướng Salazar đang nhìn. Ở xa xa xuyên qua rừng rậm có thể mơ hồ nhìn thấy một số kiến trúc chóp nhọn, bởi vì cách quá xa, anh cũng thấy không rõ là cái gì, chỉ có thể gần mới biết. Hai người đi theo phương hướng vừa rồi. Tuy rằng đã có thể thấy được thấp thoáng, nhưng trên thực tế bọn họ phải đi hơn hai giờ, lúc này họ đã đứng ở cuối rừng rậm.
Salazar vô cảm nhìn tất cả cảnh tượng trước mắt, khác với vẻ nhẹ nhàng thoải mái của y, Snape đang rất kinh ngạc. Phía trước là một thảo nguyên rộng lớn, mà thảo nguyên này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-qua-khu/1898920/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.