“Tôi cũng đi.” Quyết định của Salazar làm mọi người kinh ngạc. Tuy rằng chỉ mới quen biết hai ngày nhưng mọi người vẫn có thể nhận ra tính cách trầm mặc, thờ ơ với những chuyện không quan hệ tới mình của y.
“Tôi nợ ơn cứu giúp của mọi người.” Salazar thản nhiên giải thích.
“Chúng tôi vốn đã có kế hoạch đối phó với đám người đó, anh chỉ là ra tay trước mà thôi. Về phần cứu Bella lại càng không phải nói, hiện tại mỗi phù thủy nhỏ đều rất đáng quý, bảo vệ bọn nhỏ là trách nhiệm của mọi người. Cho nên, chưa thể nói anh nợ chúng tôi.” Rowena thử khuyên bảo cái tên thanh niên mặt vô cảm này. Bọn họ sẽ phải đối đầu với quân đội người Đan Mạch được tạo nên từ không biết bao nhiêu là kỵ sĩ và linh mục. Hơn nữa vì ngăn cách bởi eo biển, họ không hiểu rõ linh mục Odin hay hệ thống pháp thuật Bắc Âu, như vậy không thể chuẩn bị trước gì cả. Có thể nói lần hành động này nguy hiểm rất cao.
“Bọn nhỏ là học trò của tôi, tôi có nghĩa vụ với chúng.” Lời nói của Salazar vẫn rất ngắn gọn, thế nhưng không khó nghe ra quyết tâm của y. Bởi vì những gì từng trải qua từ thời thơ ấu, thiếu niên, Salazar rất coi trọng những vật thuộc sở hữu của mình… Y từng thề sẽ bảo hộ đến cùng, không để mất đi người hay vật mà y để ý.
Sau khi trốn thoát được, Phineas và Bella vô tình gặp được y trên đường. Lúc ấy trong tình cảnh rời khỏi quê nhà, lang thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-qua-khu/1898915/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.