Buổi tối diễn ra trong sự ngọt ngào với những lời nói đường mật, hai con người tưởng chừng không có điểm chung gì với nhau lại trở thành người yêu của nhau theo cách thần kỳ nào đó. Du Trạch Dương yêu cô công chúa nhỏ của mình và Bội Nghiên cũng yêu anh như thế.
Nhớ lại khoảng thời gian trước đó, Bội Nghiên đã tương tư và đơn phương Du Trạch Dương một khoảng thời gian dài nhưng không dám ngỏ ý. Năm cô phát hiện ra mình đã có tình cảm khác thường với Du Trạch Dương là năm cô gái nhỏ chỉ mới mười mấy tuổi. Ở cái tuổi sẽ có những rung động đầu đời ấy cô đã chọn chỉ chung tình với người đàn ông nào đó.
Ngược lại Du Trạch Dương cũng như thế, anh chẳng biết vì điều gì nhưng mãi đến tận thời điểm hiện tại ngoài Bội Nghiên ra anh không thích tiếp xúc với bất kỳ người con gái nào khác. Điều không may của Du Trạch Dương chính là không có cha mẹ, không gia đình. Nhưng hiện tại anh lại thấy rằng sự không may ấy thật may mắn! Nếu có gia đình và người thân thì hẳn là hiện tại anh đã phải cưới một cô vợ nào đó.
Đôi lúc Du Trạch Dương tự hỏi bản thân mình có những gì mà lại có thể khiền cô công chúa nhỏ trước mặt yêu mình nhiều đến thế? Anh vừa lớn tuổi, vừa là kẻ không biết nói lời yêu thương, lại còn chỉ là một kẻ được ba cô nhặt về ở đầu đường xó chợ. So với mộ tiểu thư đài cát sống trong nhung lụa, một nàng công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-may-man-van-co-the-gap-nguoi/3652048/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.