Không khí trong phòng ngày càng trở nên ám muội, ánh mắt người đàn ông nhìn cô gái mình yêu vừa dịu dàng vừa chứa đầy sắc dục. Đối mặt với ánh mắt mờ đục như đã phủ một tầng sương mờ kia, Bội Nghiên vẫn không biết gì tiếp tục quyến rũ. Hai tay cô đưa lên ôm lấy cổ Du Trạch Dương kéo lại gần, hơi thở nóng rực phà lên tai anh thủ thỉ:
- Chú, ôm chú thật dễ chịu! Nghiên Nghiên còn muốn ôm nữa.
Trước sự cám dỗ ấy làm gì có người đàn ông nào chịu đựng được? Chỉ thấy sắc mặt người đàn ông dần đen lại.
Anh túm chặt hai tay cô gái nhỏ khóa trên đầu giường. Đôi môi lần lượt hôn lên khắp cơ thể, bắt đầu từ cổ, xuống xương quai xanh rồi lại dần lan ra bả vai trắng mềm mảnh khảnh.
Chịu sự kích thích bất ngờ Bội Nghiên không kềm được mà kêu lên một tiếng, tiếng kêu dù chỉ nhỏ thôi nhưng lại có sức ảnh hưởng với người đàn ông không hề nhỏ. Du Trạch Dương lúc này dường như đã hoàn toàn bị dục vọng đang khơi dậy trong người mình đánh gục. Anh đưa tay sờ lên khắp cơ thể nõn nà rồi dừng lại vài phút. Sau vài phút bàn tay ấy mạnh mẽ giật phăng chiếc áo khoác ngoài rồi lần lượt từ từ chiếc đầm 2 dây cũng bị quẳng xuống đất không thương tiếc.
Du Trạch Dương hạ thấp lưng mình xuống gần cơ thể công chúa nhỏ, anh luồng một tay qua vai cô, tay còn lại đặt ngay eo rồi kéo mạnh một cái. Sau động tác ấy cả cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-may-man-van-co-the-gap-nguoi/3651265/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.